Mỗi người phải nộp thuế 300 văn tiền, đối với nhà Mai Tử mà nói không tính là chuyện gì lớn, nhưng đối với những nhà trong thôn khó khăn lắm mới có thể ăn no cái bụng mà nói, đấy thật sự là chuyện lớn. Kiếm không ra tiền chỉ có thể đau khổ, sắc mặt nhăn nhó đi xuống kho lúa kéo ra một túi lương thực, lại đi mượn lừa xuống chợ bán.
Bởi vì sự kiện này, một số người trong thôn bắt đầu lưu ý đến cách làm của nhà Mai Tử, thế là chạy lại đây học hỏi. Nữ chạy lại đây hỏi làm sao để hái thảo dược, làm thế nào để bán, nam cũng tụ thành nhóm muốn đi vào trong núi thẳm săn bắn đổi chút bạc.
Chỉ là thói đời gian nan, người cả thôn một lượt xông vào núi, thảo dược trên núi đâu có nhiều để hái, quán cơm nhỏ dưới chân núi cũng không mua được nhiều thịt một lúc như vậy a! Thế là những thứ như nấm mèo thảo dược chỉ có thể nhét vào trong hầm, thịt rừng cuối cùng chỉ có thể tự mình ăn thôi, ngược lại làm bọn nhỏ trong thôn vui mừng hớn hở.
Ngày này, Mai Tử cùng Tiêu Kinh Sơn đi xuống chân núi, chỉ thấy cả chợ trở nên tiêu điều. Tuy vẫn còn tiếng kêu gọi mua bán, nhưng người chịu bỏ tiền ra mua thứ này thứ nọ xác thực là ít đi rất nhiều, phần lớn đều xem một chút, hỏi giá tiền lắc đầu mà đi.
Tiêu Kinh Sơn mang thịt heo rừng đưa đến quán cơm, tiểu nhị khó xử nói, gần đây buôn bán không tốt, không mua được nhiều thịt như thế, nói hôm qua mới mua được một ít thịt rừng, giá tiền so nhà huynh rẻ hơn rất nhiều.
Thịt heo rừng bán không được, không có cách nào, cũng không thể mang về, thế là hai người ở bên đường bắt đầu rao bán, giảm giá bán rẻ hơn rất nhiều. Một ngày làm lụng, giá tiền cứ giảm lại giảm, cuối cùng bán được hơn phân nửa.
Thu hoạch lần này dĩ nhiên là không tốt, Mai Tử đem tiền bán được cẩn thận bỏ vào túi tiền nhỏ, đưa cho Tiêu Kinh Sơn: “Chàng xem, chỉ có từng này thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT