Mấy ngày nay mọi việc đều thuận lợi, thời gian cứ thế trôi đi. Chớp mắt ngày hè chói chang đã qua, gió nhẹ thổi lên, lá vàng rơi, mùa thu đã đến.
Ban đêm, tiểu Mai Tử vẫn lôi bạc nhà mình ra đếm như cũ, sau đó cẩn thận cất vào túi vải mình tự tay may, xòe đầu ngón tay ra đếm xem thử mùa xuân sang năm xây nhà mới phải tốn bao nhiêu tiền, từng nào bạc thì đủ.
Mỗi lúc như thế, Tiêu Kinh Sơn luôn nằm trên giường ngậm lấy đuôi cỏ cười nàng. Lúc đầu nàng còn ngượng ngùng, sau này dần dần cũng quen, nắm lấy tay nhỏ đánh hắn. Đấm rồi đánh rồi, dĩ nhiên là nháo đến trên giường lăn qua lộn lại, cuối cùng đương nhiên người bị bắt nạt vẫn là nàng, có lúc nàng bị hắn làm cho không còn sức để nắm tay lại nữa.
Vốn ngày trôi qua êm đềm hạnh phúc như thế, nhưng ngày không như người nguyện. Một ngày kia huynh đệ Phúc ca chợt đến từng nhà triệu tập mọi người tụ lại trên đường cái, nói là cha hắn có chuyện muốn thông báo với mọi người.
Mai Tử và Tiêu Kinh Sơn đang đi trên đường, lúc này mới phát hiện người trong thôn đều ở đây, mẹ cùng A Thu cũng ở bên trong, nhìn có vẻ rất bất an. Nương Mai Tử thấy vợ chồng Mai Tử, vội vã đi tới bên này.
Lúc này xung quanh đều nhốn nha nhốn nháo, mọi người rối rít nghị luận. Cha Phúc ca chính là thôn trưởng thôn Bích Thủy của bọn họ – Trần Kính Tổ đang đứng trên một gò đất cao đối diện mọi người kêu: “Mọi người bình tĩnh, nghe ta nói.”
Phần lớn mọi người trong thôn đều nghe lời, trưởng thôn kêu gọi như thế, bọn họ bình tĩnh trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play