Kể từ khi Mai Tử biết trong núi sâu có thể tìm được thảo dược, nàng cứ quấn lấy Tiêu Kinh Sơn để hắn dạy nàng làm thế nào để nhận thức các loại thảo dược, hái thế nào. Tiêu Kinh Sơn chỉ có thể tận tâm truyền thụ. Mai Tử rất tò mò cũng rất ham học, có lúc nàng hỏi những vấn đề mà Tiêu Kinh Sơn không biết. Tiêu Kinh Sơn không có cách nào, lúc đi xuống chân núi bán con mồi mua cho nàng một quyển 《Thảo dược quanh ta》. Sách này vừa có hình lại vừa có chữ, nói về các loại thảo dược cùng với tập tính của chúng. Mai Tử nhìn hình còn được, nhưng mà đọc chữ thì có nhiều khó khăn. Thỉnh thoảng cầm sách hỏi Tiêu Kinh Sơn chữ này là chữ gì, nghĩa như thế nào. Tiêu Kinh Sơn cũng kiên nhẫn nhất nhất dạy nàng
Sau này lúc có thể đọc được rồi, khi không có việc gì làm Mai Tử cầm theo quyển sách《 Thảo dược quanh ta 》 kia chạy đến bìa rừng nghiên cứu. Lúc trở về luôn vui vẻ nói chuyện với Tiêu Kinh Sơn. Cái này cái kia hằng ngày thấy rất quen, hôm nay mới biết nó cũng là thảo dược có thể trị bệnh a! Tiêu Kinh Sơn thấy đôi mắt mọng nước của nàng mở to vui vẻ, dáng vẻ thật là động lòng người, luôn không nhịn được trêu chọc nàng một phen.
Mặc dù Mai Tử hết lòng nghiên cứu thảo dược, nhưng cũng không quên những chuyện khác. Trong sân mấy mầm dưa bở cây đào vân vân đều được chăm sóc cẩn thận. Ngày ngày lớn lên, cây dưa bở kia cũng đã ra hoa màu vàng. Chờ thêm vài ngày là có thể trở thành trái dưa đẹp đẽ rồi.
Hôm nay ngoài việc nghiên cứu thảo dược Mai Tử còn hái thêm nhiều nấm mèo trong núi mang về bán. Thế là thỉnh thoảng nàng kéo Tiêu Kinh Sơn đi vào sâu trong rừng hái nấm mèo đem về. Một ít đem đi chế biến thành món ăn bổ sung cho bữa cơm. Còn lại Mai Tử đem phơi khô để cất, sau này hoặc là đem bán lấy tiền hoặc là giữ lấy ăn, đều rất tốt.
Cái con gà mái mẹ vẫn không chịu ăn uống. Mai Tử chỉ có thể cạy miệng của nó cứng rắn nhét thức ăn vào. Tiêu Kinh Sơn không hiểu mấy về việc cho gà ấp trứng này nên Mai Tử giải thích cho hắn nghe. Bình thường trứng ấp khoảng hai mươi mốt ngày là nở. Hôm nay đã được hai mươi ngày, gà gần nở rồi.
Lúc Mai Tử bận rộn việc này việc nọ, Tiêu Kinh Sơn cũng không nhàn rỗi gì. Hằng ngày hắn ra ngoài săn bắn kiếm chút bạc. Mấy ngày nay không biết hắn tìm ở đâu ra một khối đá to, lúc rảnh cầm búa đục đẽo. Mai Tử không hiểu, hỏi hắn muốn làm gì. Ai dè Tiêu Kinh Sơn nói: “Trong thôn chỉ có ba cái cối xay. Đến mùa thu hoạch cơ bản không đủ để dùng, làm lỡ rất nhiều việc. Ta muốn làm thêm một cái để ở trong sân đánh lúa cho mọi người dùng, như vậy sang năm mọi người cũng không khẩn trương nữa.”
Mai Tử nghe lời này, mắt to sáng lóng lánh nhìn hắn chằm chằm làm cho Tiêu Kinh Sơn vốn là một nam nhân thế nhưng cũng có chút không được tự nhiên: “Nhìn cái gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play