Mai Tử vốn tò mò vết sẹo này rốt cuộc kéo dài đến đâu, bây giờ bị Tiêu Kinh Sơn cứng rắn bắt lấy bàn tay nhỏ bé mò xuống dưới, vừa sờ tới thắt lưng, hắn còn muốn kéo xuống nữa. Má Mai Tử một màu hồng, tay phát nóng, liều mạng rút ra. Tiêu Kinh Sơn cũng không miễn cưỡng, chỉ có thể ôm chặt lấy nàng, dần dần kiềm chế trận xúc động này xuống.
Bị Tiêu Kinh Sơn ôm vào lòng, Mai Tử chợt nhớ tới một chuyện quan trọng, vội kéo tay Tiêu Kinh Sơn hỏi: “Khăn đâu?”
Ánh mắt có lửa của Tiêu Kinh Sơn nhìn chằm chằm nàng: “Cái khăn tối hôm qua sao?”
Mai Tử không chịu nổi ánh mắt kia, cúi đầu xuống giả vờ nhìn vết sẹo trên ngực hắn, nhỏ giọng nói: “Đúng vậy, ở đâu? Có cái đó hay không?”
Tiêu Kinh Sơn thấy nàng có vẻ nóng lòng, biết nàng để ý chuyện này, duỗi bàn tay từ trên giường lấy ra một cái khăn: “Đây.”
Mai Tử vội nhận lấy rồi mở ra nhìn, trên cái khăn vốn chỉ thấy nền trắng như tuyết, bây giờ lại có một vài giọt máu, hồng diễm giống như mai đỏ nở giữa trời tuyết lớn. Mai Tử đỏ mặt đem khăn gấp lại cẩn thận, cất đi.
Tiêu Kinh Sơn kéo nàng lại, cúi đầu nhỏ tiếng: “Lần trước nàng vì cái khăn này mà làm ta sống dở chết dở à.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play