Tiêu Kinh Sơn hiểu ra tác dụng của khăn trắng, rất nhanh liền hiểu được chuyện ngày ấy, nhìn thân hình tiểu nương tử của mình bị chăn bao kín ngồi trên giường hỏi: “Ngày đó nàng không phải sợ hãi, mà là muốn khăn, đúng không?”
Mai Tử xoay mặt vào trong, vừa thẹn vừa ngượng, cắn môi không nói câu nào.
Tiêu Kinh Sơn thấp giọng nở nụ cười, nhấc chân lên giường, đôi chân thon dài khụy xuống, cả người quỳ trước mặt Mai Tử, dùng tay kéo người nàng lại. Mai Tử khẩn trương mở mắt, thấy Tiêu Kinh Sơn quỳ trước hai chân nàng, cúi đầu nhìn nàng.
Nàng lập tức hoảng hốt, khẽ chớp lông mi, xấu hổ đến tâm phát hoảng, toàn thân như có điện truyền qua run run kịch liệt, thật là muốn xỉu cho xong. Tiêu Kinh Sơn chậm rãi ôm lấy nàng, đem hai tay nàng bỏ lên cổ của mình, trực tiếp cúi đầu xuống ngực nàng.
Ngực Mai Tử tuy không được lớn nhưng lại mềm mại như nước ngọc sơn sơ long, phía trên ngọc sơn có hai đóa hoa đào đẹp đẽ. Thân hình nàng khẩn trương run run, ngay cả hai đóa hoa cũng hơi hơi run rẩy đứng lên, giống như trên nền tuyết trắng có hai đóa anh đào rung động, làm cho Tiêu Kinh Sơn nhịn không được cúi đầu hôn lên.
Mai Tử cảm thấy ngực mình bị Tiêu Kinh Sơn ngậm vào tê dại khó nhịn, nhiệt khí từ từ đỉnh tiểu đào lan ra toàn thân, Tiêu Kinh Sơn còn cố tình cắn mút không buông. Mai Tử không hiểu, nhịn không được cắn môi xấu hổ nhỏ giọng hỏi: “Chàng muốn làm gì?”
Tiêu Kinh Sơn buông đóa anh đào trong miệng ra, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của nàng, nhịn không được vỗ vỗ hai má nàng, ôn nhu nói: “Nàng còn nhỏ, chịu không được của ta, ta làm nàng thả lỏng trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play