Đèn chính trong phòng không mở, chỉ có ánh đèn lay lắt xung quanh và đèn bàn chiếu sáng, Thang Yểu ngây ngốc nhìn Văn Bách Linh dựa người vào sofa, ẩn mình trong bóng tối, chỉ còn âm thanh khe khẽ do ghế da bị ma sát.
Anh dang rộng hai chân, yết hầu trượt xuống, nhìn đi nơi khác, không biết anh đang nghĩ gì.
Những dấu hiệu này đều cho thấy anh sẽ không hoàn thành việc đã bỏ dở.
Trong một thời khắc nào đó, Thang Yểu cũng không biết chính mình có cảm thấy thất vọng hay không nữa.
Thấy cô đỏ mặt, đứng ngây người lâu thật lâu, không di chuyển chút nào, Văn Bách Linh cười, nói: “Sẽ không chạm vào em đâu, đến đây ngồi đi, đừng đứng ngây ra đó, có phải anh bạc đãi em đâu.”
Thang Yểu cất bước, đến ngồi xuống, ngây người trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng hỏi anh: “Thật sự không chạm vào sao?”
Nhiều năm sau, mỗi lần nghĩ về chuyện này, Thang Yểu không khỏi mỉm cười tủm tỉm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT