Người khác không biết Thanh Đường có thể không rõ, nhưng Giang Tùy lại rõ. Con người Thanh Đường nói đúng mực thì chi bằng nói lãnh đạm, anh có thể dùng hành động lễ phép nhất để từ chối một người, khiến cho họ dần mất đi hứng thú với anh. Giang Tùy không ngoại lệ cũng là mang một bầu nhiệt huyết tới rồi bị anh dội cho một chậu nước không nóng không lạnh dập tắt. Tuy rằng vẫn không nói sẽ từ bỏ theo đuổi nhưng nhiệt tình thì giảm thấy rõ.
Nhưng theo hắn biết thì người học đệ này chỉ mới năm hai, mà một năm trước đó Thanh Đường đều không có ở trường. Đó là chưa nói đối phương quá xuất sắc, chỉ cần một chút tiếng gió là cả trường sẽ đồn ầm lên, không lý nào hắn không biết được. Nhung nếu vừa mới quen đây mà có thể... Học trưởng rõ ràng không có bài xích đối phương thân mật.
"Đi thôi."
Tề Giản không biết trong lòng Giang Tùy nghĩ cái gì, sau khi nhìn thấy Thanh Đường ăn xong hắn liền nắm tay anh, ở trước mặt một đám người rời đi căn-tin. Thanh Đường vốn không muốn tiếp tục bày trò cho mọi người xem nữa lúc này lại chỉ có ý nghĩ muốn bỏ chạy thật nhanh nên đến cuối lại thành anh nắm tay người ta chạy trốn. Vừa dễ lừa mà còn đáng yêu như vậy nữa, quả thật là khiến xuân tâm ai đó nhộn nhạo mà.
Rốt cuộc đuổi đến một nơi không người, Thanh Đường mới không thể không ngừng lại nghỉ một chút, sẵn tiện tính sổ với cái người kia luôn.
"Cậu...!"
Chỉ là ai biết anh vừa mở miệng đã bị người ta ngậm lấy đôi môi, ở trong ánh mắt vẫn còn trợn to vì kinh ngạc của anh kéo anh vào một thoáng triền miên không có lối về.
Cảm xúc tuyệt vời vẫn còn động lại trên đôi môi khiến anh nhanh chóng bị cuốn đi. Lúc được thả ra anh còn cảm thấy không thỏa mãn, lại vì suy nghĩ này mà thẹn quá hóa giận chỉ vào ngực đối phương yêu kiều oán trách: "Cậu... Sao cậu có thể như vậy hả!!"
"Em làm sao?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT