Tuy Thịnh Nhược Yêu không hiểu tại sao anh nói câu đó, có lẽ là do trước kia cô né tránh anh sao?
Ơ mà khoan đã, hình như từ lần đầu tiên gặp mặt thì Tư Đình Thịnh đã bắt đầu tìm cách gặp cô nhiều hơn rồi, là do anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên hay do cô ảo tưởng sức mạnh vậy?
Rốt cuộc thì Tư Đình Thịnh có gì đang giấu cô hay không?
Nhìn cô gái ở trong lòng đột nhiên ngốc ra thì anh cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng rồi đột nhiên Thịnh Nhược Yêu lại nhìn anh chằm chằm, cố gắng tìm ra điểm gì đó khác lạ, nhưng sau đó cô lại tặc lưỡi thở dài… Hoàn toàn… Không có gì khác lạ mà?
Nhưng Tư Đình Thịnh lại choàng tay ôm lấy cô vào lòng, lại hôn lên môi cô một cái, nói:
- Sao vậy?
- Tư Đình Thịnh, anh yêu em từ cái nhìn đầu tiên sao? Là tình yêu sét đánh à?
- Không.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Câu Chuyện Đã Qua2.
Chẳng Nhận Ra Nàng3.
Anh Ấy Là Ma Cà Rồng4.
Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân=====================================
- Hả? Vậy…?
Còn chưa đợi Thịnh Nhược Yêu nói hết thì Tư Đình Thịnh đã ôm lấy cơ thể của cô lên, lại hôn lên môi của cô, thấp giọng nói:
- Có lẽ anh yêu em từ kiếp trước rồi.
Nhắc đến kiếp trước Thịnh Nhược Yêu có chút giật mình, chắc đây có thể gọi là chột dạ nè, vì dù sao đi nữa Thịnh Nhược Yêu cũng là người xuyên không vào tiểu thuyết, sau đó chết rồi lại còn trùng sinh, tính đến nay thì cô đã sống tận ba đời người, nên khi nghe đến hai chữ “kiếp trước” thì nhất thời không biết Tư Đình Thịnh đang nói tới kiếp nào.
- Em sao vậy? Em còn khó chịu sao?
Thịnh Nhược Yêu lắc đầu, nhưng rồi sau đó cô lại nằm lên vai anh, nhỏ giọng nói:
- Vốn dĩ hôm nay định sẽ cùng các chị em đi biển nhặt vỏ ốc, nhưng giờ thì hay rồi… Dây dưa đến trưa vẫn chưa ra khỏi phòng.
Tư Đình Thịnh có chút buồn cười, hóa ra cô thỏ nhà anh đang rầu rĩ vì chuyện này sao? Nhưng anh cũng nhẹ nhàng xoa lưng cho cô, lại nói:
- Buổi chiều vẫn có thể ra nhặt mà. Hơn nữa nếu em muốn thì anh sẽ tìm cho em, bao nhiêu loại đều được.
Thịnh Nhược Yêu lắc đầu, nhưng rồi đột nhiên cô lại ngồi bật dậy khiến cho Tư Đình Thịnh khó hiểu, anh còn chưa kịp mở miệng nói gì thì đã thấy cô bối rối đến mức tay chân luống cuống hết cả lên.
- Yêu Yêu, em sao vậy? Có chuyện gì sao?
- Thuốc, em còn chưa uống thuốc, đã qua bao lâu rồi vậy?
Tư Đình Thịnh có hơi nhíu mày, thuốc? Cô còn uống thuốc sao? Nhưng thuốc gì mới được?
- Em bị bệnh à? Em để thuốc ở đâu?
- Không có, em không bị bệnh, em đang tìm thuốc tránh thai… Anh đi mua…
Thịnh Nhược Yêu còn chưa nói hết thì Tư Đình Thịnh đã thở phào nhẹ nhõm, làm anh giật cả mình, còn tưởng rằng cô bị bệnh, nếu như thật sự cô bị bệnh mà đêm qua với sáng nay anh còn dày vò cô như vậy đúng là không bằng cầm thú.
Đột nhiên Tư Đình Thịnh lại siết chặt vòng tay ôm eo của cô, hôn lên môi cô, nói:
- Không sao, trước sau gì chúng ta cũng sẽ kết hôn, có uống hay không cũng không quan trọng nữa.
- Không được, hiện giờ em còn chưa tốt nghiệp, em không…
Ý tứ của cô chính là thời điểm này vẫn chưa phải lúc có em bé, nhưng qua cái miệng của Tư Đình Thịnh thì nó lạ lắm.
- Vậy có nghĩa là sau khi em tốt nghiệp là có thể đúng không? Hơn nữa thời gian tốt nghiệp của em cũng sắp đến rồi… Gọi là vừa đúng lúc, gặp đúng người.
- Không phải, nhưng em còn phải đi làm.
- Bà xã yên tâm, em đến Tư thị không cần làm cũng được… Hơn nữa…
Dừng một chút, anh lại nhìn chằm chằm vào bụng cô, sau đó còn tự cười rất vui vẻ, nhìn dáng vẻ ngố tàu của anh cũng khiến cho Thịnh Nhược Yêu không hiểu… Anh cười cái gì?
- Sao anh lại cười? Hơn nữa cái gì mau nói hết câu đi chứ?
- Hơn nữa anh nghĩ nhìn vợ mình ôm bụng lớn đến công ty làm cũng không tệ đâu. Vừa có thể nhìn thấy em, vừa yên tâm hơn.
- Ý anh là sao? Yên tâm cái gì?
Tư Đình Thịnh lại hôn lên môi cô một cái, nói:
- Chính là sợ em quá xinh đẹp, ra ngoài ong bướm sẽ vây quanh. Nên cách tốt nhất chính là đánh cho cái bụng nhỏ này to lên, cả đời em cũng chỉ có thể là của anh thôi.
Gương mặt của Thịnh Nhược Yêu có chút không hiểu, cô không hiểu cái tên nam nhân này đang nghĩ cái gì trong đầu nữa, nhưng sau đó là khi nhớ lại tính cách của Tư Đình Thịnh được thiết lập thì cô cũng hiểu rồi.
Vì đây là một bộ tiểu thuyết cẩu huyết não tàn nên thiết lập của nam chính rất chi là phi logic, vừa ôn nhu vừa chiếm hữu, hơn nữa còn ghen tuông một cách thái quá, nói chung là hội tụ đủ tất cả tính cách mà “Bá đạo tổng tài” nên có.
- Tư Đình Thịnh, anh thật sự muốn có con sao? Nếu như sinh con… Thì anh bị đá chắc rồi.
- Không sao, đến lúc đó anh có thể ném thằng nhãi đó cho cha mẹ, vợ chồng mình lại tiếp tục ân ái, bà xã… Em nghĩ sao?
Thịnh Nhược Yêu: “…” Thật sự cạn lời, không còn gì để nói nữa…
#Yu~