Xuất hiện trước mặt cô bây giờ không chỉ là một nam phụ Lâm Học Tường, mà ngay cả nữ phụ trùm cuối Hàn Thu Phiến và nam phụ pháo hôi Vũ Hạo Nhất đều xuất hiện đầy đủ rồi.

Haha... Buồn cười thật đấy, ở kiếp trước cô không gặp ai mà đã tèo sớm rồi, kiếp này từ chính tới phụ cô đều gặp không sót một ai, xem ra... Cô lại sắp tèo rồi.

Huhu... Cứu tôi với trời ơi! Tôi sắp chết rồi, sắp chết thật rồi...

Nhưng có vẻ như Tư Đình Thịnh cũng không có ý chào hỏi lại, chẳng những thế mà anh còn nhỏ giọng nói với cô:

- Anh và cô ta không có quan hệ gì cả, đừng nghĩ linh tinh.

Gương mặt của Thịnh Nhược Yêu hiện lên hai chữ "Khó hiểu", cô cũng đâu có nói là hai người có quan hệ gì bí mật đâu? Tại sao lại phải biện minh với cô chứ? Hơn nữa... Muốn biện minh thì đi tìm nữ chính của anh á, chứ nói với cô làm gì.

Không ngờ giây sau đó Tư Đình Thịnh còn chủ động hôn lên môi cô một cái, nụ hôn khẳng định chủ quyền này khiến cho không chỉ một mình Thịnh Nhược Yêu ngạc nhiên, mà ai nấy đều kinh ngạc há hốc, đặc biệt là Hàn Thu Phiến.

Cô ta cứ đưa mắt nhìn cô, trong lòng chắc hẳn đã tức tối lắm mà không làm gì được, nhưng rồi sau đó cô ta lại cười nói:

- Tiểu mỹ nhân nào đang ở trong lòng của anh vậy? Anh Đình Thịnh không định giới thiệu một chút sao?

- Vợ sắp cưới, cô ấy họ Thịnh.

Họ Thịnh ở Thành Đô không nhiều, hơn nữa Tư Đình Thịnh còn tự xưng là vợ sắp cưới thì chắc gia thế cũng sẽ không tồi. Dựa vào các gợi ý thì cuối cùng Lâm Học Tường cũng đã rút ra được kết quả, còn nhìn anh, nói:

- Thì ra là bảo bối trên tay của ngài Tổng thống, Tư Đình Thịnh à Tư Đình Thịnh, không ngờ cậu lại cướp được cải trắng nhà Tổng thống đấy.

- Đều dựa vào thực lực.

Vốn dĩ Thịnh Nhược Yêu sẽ không xấu hổ khi đứng trước các nhân vật chủ chốt đâu, nhưng cái cách Tư Đình Thịnh giới thiệu cô đúng là rất đáng xấu hổ, cô còn trốn ở trong lòng anh không dám ló mặt ra. Nhưng rồi Tư Đình Thịnh lại vui vẻ nâng gương mặt của cô lên, hôn một cái lên môi cô, lại nói:

- Ngại quá, bé vợ còn hơi ngại ngùng, đợi lần sau sẽ giới thiệu lại.

Nghe đến đây thì Thịnh Nhược Yêu cũng đẩy anh ra, còn trừng mắt với anh, nhưng Tư Đình Thịnh lại cưng chiều xoa nhẹ lên đầu cô.

Đợi khi cô bình tĩnh thì cũng quay lại nhìn ba người kia, vừa nhìn thấy cô thì cả ba có hơi sững sờ một chút, đặc biệt là Vũ Hạo Nhất, từ trước đến giờ cậu ta cứ nghĩ nhan sắc của Hàn Thu Phiến đã là cực phẩm rồi, nhưng đem Hàn Thu Phiến đặt lên bàn cân so sánh với Thịnh Nhược Yêu thì chỉ là Thịnh Nhược Yêu và cái móng chân của cô ấy.

Lâm Học Tường nhìn cô, sau đó lại nhìn thấy vết dâu tây trên cổ của cô, anh ấy liền che miệng cười, nói:

- Xem ra Tư đại thiếu gia cũng không tiết chế lắm. Trồng dâu tây kiểu mới chắc là ngọt lắm nhỉ?

Tư Đình Thịnh hiểu ý của Lâm Học Tường, Vũ Hạo Nhất cũng vừa mới nhìn thấy, Hàn Thu Phiến thì híp mắt khó chịu, chỉ riêng chính chủ Thịnh Nhược Yêu không hiểu họ đang nói gì.

Nhưng rồi anh lại ôm eo của cô, nhìn Lâm Học Tường, nói:

- Biết sao bây giờ, bé vợ quá mê người, sợ rằng sẽ ra ngoài trêu ong ghẹo bướm, đành phải trồng một chút.

- Hai người... Nói gì vậy?

Nhưng Lâm Học Tường và Tư Đình Thịnh dường như không có ý định nói cho cô biết, nếu như họ không nói thì cô cũng không hỏi nữa.

Cơ mà Hàn Thu Phiến lại nhiệt tình lấy một cái gương cầm tay ra, sau đó cho cô nhìn, lại nhỏ giọng cười nói:

- Em gái nhỏ, tuy tình cảm của em và anh Đình Thịnh tốt thế nào cũng không nên để lộ liễu như vậy. Người khác nhìn vào sẽ đánh giá nhân phẩm đấy.

Đợi khi Thịnh Nhược Yêu nhìn thấy được "vết tích kì lạ" thì cô càng ngượng ngùng hơn, sau đó lại liếc anh một cái, nhưng Tư Đình Thịnh rất hài lòng, anh còn dịu dàng, nói:

- Không sao, không cần che, anh thấy như vậy rất đẹp.

Sau đó anh còn cúi thấp người, nhỏ giọng thì thầm vào tai cô:

- Hay chút nữa em cũng để lại vài dấu cho anh đi.

Thịnh Nhược Yêu càng nghe càng ngượng, trực tiếp đánh anh một cái rồi chạy gấp, chứ nếu như cô còn đứng ở đây thì chắc khắp người đều sẽ nóng đến cháy mặt mất thôi.

Nhìn thỏ con bị dọa sợ, anh càng thấy thích thú hơn.

Vũ Hạo Nhất nhìn anh, sau đó lại nói:

- Cô ấy là tiểu thư Thịnh gia đó sao? Bình thường hai người cũng đâu có qua lại, sao tự nhiên lại yêu thích cô ấy thế?

- Nhất kiến chung tình, vừa gặp đã yêu, thiên duyên tiền kiếp. Như vậy đủ lý do chưa?

- Tư Đình Thịnh, cậu nghiêm túc đó hả?

Anh đưa mắt nhìn Vũ Hạo Nhất, trực giác đàn ông cho anh biết rằng cậu bạn này đang lăm le vợ tương lai của anh, phải nhanh chóng cắt đứt dây đào hoa này.

- Đương nhiên là vậy rồi.

#Yu~



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play