Vinh Giang bối rối: "Đây là bờ biển làng chài nên bình thường đi? Không, không đúng".
  Thường Nhất Minh: “? ? ? Cậu nói cái gì vậy? Cậu không muốn chơi với tôi nữa phải không? Nói thêm vài lời nữa có chết không?”
  Vinh Giang bày tỏ sự chán ghét: “Đây là làng chài. Nhưng gần đó không có ai đánh cá. Những chiếc thuyền đánh cá trên mấy hòn đảo nhỏ chúng ta thấy đều bị bỏ hoang. Bà lão không thể tự mình đi đánh cá được, vậy mùi này đến từ đâu?"
  “Đúng rồi!” Đầu óc Thường Nhất Minh mở rộng ra: “Chẳng lẽ con trai bà ấy biến thành quái ngư, nhưng vẫn nhớ tới mẹ quay về chăm sóc?”
  Vinh Giang: “Làm sao có thể?”
  Không, điều đó là có thể.
  Vân Thời, Bạc Hòa nhìn nhau, đều nghĩ tới xà nữ ở Song Tử đảo.
  Trong trò chơi này, sau khi con người biến dị, chưa chắc họ sẽ mất hết thần trí. Nếu con trai của bà cụ thực sự biến đổi thì cũng có lý.
  Xung quanh có quái, nhưng đứa con trai đột biến có thể giải quyết những nguy hiểm này cho mẹ mình, đồng thời chắc chắn còn có khả năng lên bờ, mới có thể chăm sóc tốt cho mẹ mình như vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play