Công Hội, là một trong những cách chơi quan trọng của nhiều trò chơi online. Nhiều trò chơi hướng đến Công Hội, có kỹ năng hoặc trang bị đặc thù.
Về điểm này, Sinh Tức cũng giống như vậy.
Muốn có được kỹ năng hay trang bị đặc thù của Công Hội, trước tiên phải thành lập Công Hội và nâng cấp Công Hội. Mà đường tắt để nâng cấp Công Hội là cống hiến mỗi ngày của thành viên Công Hội.
Tóm lại, sự lớn mạnh của Công Hội phụ thuộc vào thành viên. Một Công Hội muốn thu hút nhiều thành viên hơn, thì phải có những ưu điểm khác biệt với các Công Hội khác. Điều trực quan nhất là nhìn vào phúc lợi cùng thực lực thành viên của Công Hội.
Trước mắt Game vừa mới mở sever, có rất nhiều Công Hội muốn nhân cơ hội xông ra 1 mảnh thiên địa.
Liệt Hỏa Công Hội là một trong số đó.
Công Hội bọn hắn, trước đây luôn đứng thứ tư hoặc thứ năm, chưa bao giờ lọt vào top ba. Lần này với phiên bản mới, bọ hắn liền cố hết sức cài quái, làm nhiệm vụ, kiếm thành tựu,…. 20 thành viên chủ chốt, hai ngày luân phiên nghỉ ngơi, đẳng cấp vẫn luôn duy trì ở bậc đầu tiên.
Chẳng bao lâu, cấp của bọn họ đã lên tới mười lăm, còn phải cạnh tranh với những Công Hội khác, để lấy được danh hiệu người thông quan đầu tiên trong phó bản.
Không có cách nào, "Sinh Tức" có quá nhiều hạn chế đối với đảo Song Tử, trang bị của mọi người về cơ bản đều giống nhau, ngày đầu tiên có người kích hoạt nhiệm vụ ẩn, Công Hội của họ cũng mua điều kiện kích hoạt, vận khí tốt nó là nhiệm vụ ẩn duy nhất, nhưng thật không may, trong phần tiếp theo của nhiệm vụ này ở thành phố chính, họ không thu được bất cứ thứ gì có giá trị và không thể nới rộng khoảng cách với các công hội lớn khác.
Liệt Hỏa Công Hội chia thành bốn đội, phân bố nghề nghiệp của mỗi đội khá hợp lý, trong khi khai hoang phó bản, họ luôn cảnh giác với tiến bộ của các Công Hội khác.
Sau 4 giờ, phó bản vẫn chưa được thông quan, nhưng may mắn là, họ tuy chưa vượt qua được thì những người khác cũng vậy.
Đến thời điểm này, người chơi bình thường có thể không cảm nhận được, nhưng đối với Liệt Hỏa và những người muốn phát triển Công Hội mà nói thì rất giằng co - nhà ai thông quan phó bản đầu tiên, sẽ đi trước 1 bước lớn với những nhà khác.
Điều không ai ngờ tới là ,có người đã thông quan phó bản, nhưng không phải là trụ cột của Công Hội hay Tinh Anh, mà là một con sói cô độc.
Tin tức này không chỉ khiến những người chơi khác bị sốc, mà còn khiến không ít Công Hội chết lặng. Ai đã từng đánh phó bản đó, đều biết có bao nhiêu khó đánh.
Nhưng Vân Đạm Phong Lưu này, lại vượt qua một mình.
Sửng sốt, hội trưởng Liệt Hỏa là người đầu tiên phản ứng và thông báo với mọi người: “Mua công lược! Nhanh lên! Không được để người khác cướp mất!”
Có thể vẫn có người nghi ngờ Vân Đạm Phong Lưu gian lận, nhưng chỉ cần hiểu rõ về đội ngũ phía sau “Sinh Tức” sẽ biết, xác suất gian lận trong trò chơi này gần như bằng 0. Trong trường hợp này, bất luận Vân Đạm Phong Lưu có gặp phải bug, hay năng lực thì cũng đáng để lôi kéo.
Tất nhiên Liệt Hỏa có thể nghĩ ra, các Công Hội khác cũng không ngu.
Vì vậy, khi Vân Thời rời khỏi phó bản và mở trò chuyện riêng, chuẩn bị cùng người mấy Công Hội trò chuyện 1 lúc. Trong khi cậu và Vụ Lý đang đánh phó bản, mấy Công Hội đã âm thầm lên giá.
Công lược phó bản có giá trị bao nhiêu, tùy thuộc vào giá trị của những vật phẩm rơi ra trong phó bản và độ hiếm của nó trên thị trường. Sau khi Vân Thời đưa Vụ Lý thông quan xong, cậu tính bán công lược đó với giá 200 vàng. Nhưng không ngờ mấy Công Hội này đã tăng giá.
Người trả giá cao nhất là Liệt Hỏa Công Hội đã lên tới 300.
Nhiều tiền như vậy, Vân Thời không có lý do gì mà bỏ lỡ, anh liên lạc với người của Liệt Hỏa Công Hội, đối phương nói có thể đổi thành tinh tệ, số tiền có thể trả lên đến 350, nhưng hy vọng Vân Thời có thể mang người của họ vượt qua.
Liệt Hỏa Công Hội đề nghị để Vân Thời dẫn đội, thứ nhất là hắn có thể hiểu phương pháp này nhanh hơn và dễ dàng hơn. Thứ hai, hắn cũng muốn tranh thủ thời gian của Vân Thời, sau đó Công Hội khác muốn mua công lược hoặc là muốn Vân Thời dẫn đi xoát Phó bản, thì phải đợi họ đi xong đã.
Chỉ trong hai mươi phút, Liệt Hỏa Công Hội đưa ra mức giá hết sức phù hợp, Vân Thời gia nhập đội ngũ đối phương.
Với kinh nghiệm từ hai lần đầu, đội hình đầy đủ, sát thương đủ cao, lần này Vân Thời dễ dàng hơn, kết thúc phó bản trong vòng chưa đầy hai mươi phút.
Liệt Hỏa Công Hội đưa tiền, rồi lại mời Vân Thời tham gia Công Hội. Tuy bây giờ không thể xây dựng Công Hội trên Đảo Song Tử, nhưng chỉ mất một hai ngày là sẽ đến thành phố chính, mọi người ở đó hẹn trước, cũng không mất gì.
Vân Thời không hoàn toàn từ chối, chỉ nói sẽ xem xét.
Người Liệt Hỏa muốn lấy lòng Vân Thời nên nói thêm một câu nữa: "Đại lão, anh hẳn là chưa biết a? Ngày thứ ba sau khi server mở cửa sẽ có sự kiện. Tham gia Công Hội của chúng tôi, sẽ mang anh cùng nhau đi xoát!"
Người của Liệt Hỏa không tiết lộ cụ thể là gì, chỉ nói là hướng tới hoạt động nhóm, sau khi nói xong, họ để Vân Thời suy nghĩ lại, rồi lần nữa tập hợp lại để tổ đội xoát phó bản.
Sau Liệt Hoả, Vân Thời đã bán một số công lược cho các Công Hội, một số đổi lấy tinh tệ, số khác đổi lấy tiền vàng. Sau khi đổi lấy tổng cộng 1960 tinh tệ, cộng thêm tiền vàng trong ba lô của Vân Thời đổi lấy, cậu hiện tại trong tài khoản đã có 2192 Tinh tệ.
Cáu vẫn giữ hai món trang bị tím khi mở rương, những bảo thạch và vật liệu cấp cao được thưởng khi là người đầu tiên vượt phó bản, những thứ này đều có thể bán được.
Nhìn chung, thu hoạch hôm nay khá tốt.
Vân Thời hứa với mấy công hội lớn, sau bốn giờ sẽ không mang người đi xoát phó bản, nếu bây giờ không đi phó bản, cậu sẽ về làng giao nhiệm vụ.
Bên kia, trong đội mà các thành viên đều tên là [Luân hồi xx], có người báo cáo: “Vân Đạm Phong Lưu đã rời khỏi phó bản và đang trở về làng.”
“Đó chính là muốn tới” đội trưởng Luân Hồi Tà Phong đồng thời là thủ lĩnh của họ, nói, “Các anh em, chuẩn bị sẵn sàng. Đợi hắn xuất hiện ném khống chế trước. Đừng cho hắn chạy, hắn khẳng định có trang bị xanh. Chỉ cần tung đại chiêu, cố gắng giết hắn trong vài giây!
“Không vấn đề!”
“Đừng lo lắng, Lão đại!”
“Hắn qua phó bản nhất định là đầu cơ trục lợi. Chúng ta nhiều người như vậy, làm sao hắn chạy trốn được?”
Luân Hồi Tà Phong không vui: “lão út, đừng khinh địch!”
Người nhỏ tuổi nhất trong đội ngoài miệng đáp ứng, nhưng trong lòng lại cảm thấy Lão đại đang làm loạn. Phó bản hắn có thể tự mình vượt qua, dùng chân nghĩ cũng biết là hắn dùng chiêu thức kỳ lạ, không thể trực tiếp đánh boss, cho thấy Phong hệ này không có năng lực thực sự, hắn không có trị liệu hay sát thương. Họ muốn hạ gục hắn. Đó không phải là một việc dễ dàng sao?
Những người khác trong nhóm thực sự có cùng ý tưởng với người trẻ nhất.
Họ không biết Phong hệ có trang bị khóa từ hai rương hay không. Nếu không, rất có thể những vũ khí không ràng buộc sẽ rơi ra khi Phong hệ bị giết.
Nếu đúng như vậy thì đó sẽ là một khoản lợi nhuận khổng lồ!
Không lâu sau, một bóng người màu xanh nhạt xuất hiện trên đỉnh núi.
Con mồi đã đến, đội Luân Hồi đã sẵn sàng cướp đường.
Lúc này, ở một nơi cao hơn cũng có một nhóm người đi ngang qua, tên là Thanh Mộc Duyên Sinh.
“Phó hội trưởng, hình như là đám người Luân Hồi? Lại ngồi xổm à?”
Người được gọi là phó hội trưởng nhìn xuống, nhìn thấy nhóm người Luân hồi đang ẩn nấp trong bãi cỏ. Hắn vốn muốn nói không liên quan gì đến họ, nhưng khóe mắt hắn ta thoáng thấy một bóng người trên đỉnh núi.
“Hả? Không phải Phong hệ đã bán công lược cho chúng ta hay sao?”
“Phó hội trưởng, chúng ta có cần giúp đỡ không? Hội trưởng nói tốt nhất nên kéo Phong hệ này vào Công Hội.”
“Nghe nói hắn bán cho Liệt Hỏa trước, còn đưa người Liệt Hỏa qua phó bản, nhưng khi đến Thanh Mộc chúng ta hắn lại không mang theo. Chắc hắn bị Liệt Hỏa thu hút.”
Phó hội trưởng của Thanh Mộc vẫn không nhúc nhích, hắn nói: “Đừng lo lắng. Anh ta cho ra công lươc, nhưng không thể biết thực lực giỏi đến mức nào. Tốt hơn là nhân cơ hội này để quan sát xem anh ta có đủ tư cách để tham gia Công Hội của chúng ta hay không.”
Nếu Vân Đạm Phong Lưu này thao tác không tốt, bị người Luân Hồi đánh cướp, bọn họ sẽ không ra tay, chờ Phong hệ sống lại, sau đó sẽ hành động như hoàng tước, trộm trang bị, nguyên liệu thu được từ Phong hệ. Nếu Phong hệ thao tác đủ tốt, sẽ không bị giết ngay. Lúc đó họ quay lại và cứu người.
Ước mơ của Thanh Mộc đã thành hiện thực, phía dưới Vân Thời cũng đã bước vào phạm vi săn lùng của Luân Hồi.
Vân Thời vừa bước chân xuống, tầm nhìn ngoại vi của hắn liền thấy được sương mù màu xanh băng từ trên cỏ nổi lên, đó là điềm báo trước chiêu thức của Băng Hệ, trong không khí thoang thoảng mùi lửa cháy xuyên qua ngọn cỏ.
Có người đang mai phục cậu.
Cậu nhanh chóng lùi lại, né được hai chiêu thức, đồng thời mũi tên trên tay bắn về hướng kỹ năng thi triển.
Mũi tên trúng.
Đội lần này mạnh hơn nhiều so với đội bốn người Vân Thời gặp lúc đầu còn hô vang tên kỹ năng, đội này lại ngầm hợp tác.
Hai kỹ năng khống chế bị trượt, kẻ phục kích trên cây lập tức sử dụng kỹ năng khống chế.
Vân Thời lập tức đưa ra phán đoán, hai trên cỏ, hai trên cây.
Cậu trực tiếp sử dụng kỹ năng miễn khống chế, đi vòng qua cái cây và ra khỏi phạm vi tấn công của hai người trên cây, đồng thời ném kỹ năng khống chế và quần công xuống cỏ trong tầm mắt. Hai kỹ năng phối hợp đã thành công để Vân Thời tìm được người thứ ba trong bãi cỏ còn chưa thả chiêu ra.
Vân Thời tập trung ánh mắt, dùng khống chế đơn mục tiêu khống chế người thứ ba, nhanh chóng nhắm vào điểm yếu của 2 mục tiêu khác, hai lần tấn công đơn cộng với đòn đánh cơ bản, tước bỏ mạng của Băng Hệ và Mộc hệ xuất hiện đầu tiên, rồi dùng đại chiêu để đánh trả mục tiêu, lợi dụng đại chiêu còn chưa hết hiệu quả gia tốc lao tới người thứ ba, cậu rút vũ khí phụ ra và giết chết bằng hai đao.
Tất cả các kỹ năng đều đang trong thời gian hồi chiêu, còn lại hai tên vẫn đang trên cây tìm kiếm mục tiêu.
Bây giờ Vân Thời đã thay đổi trang bị của mình, mặc dù không thể đặt bẫy khi chiến đấu, nhưng sát thương của một đòn tấn công đã cao hơn nhiều so với trước đây.
Vân Thời đã không còn trong phạm vi tấn công của hai người trên cây, đã bị thảm thực vật che lại, hai người thậm chí không nhìn thấy Vân Thời đang trốn ở đâu.
Con mồi và thợ săn đã bị hoán đổi chỉ trong mười giây.
Ba xác chết đang gào thét và chửi bới trên mặt đất, họ không thể di chuyển và không thể xác định chính xác vị trí của Vân Thời. Khi những người đồng đội trên cây nhìn thấy cái chết của ba người, họ bàng hoàng và mất bình tĩnh trước đó, cảnh giác xem Phong hệ sẽ bắn mũi tên vào đâu.
Bên kia, đội Công Hội vẫn còn ở chỗ cao ngây ngốc, khi nghe phó hội trưởng yêu cầu xuống nhanh để giúp đỡ, bọn họ như tỉnh dậy từ một giấc mộng, nhưng chưa xuống dốc xong. Cách đó không xa, hai thi thể rơi thẳng từ trên cây xuống.
Người của Thanh Mộc: “...Chết tiệt!”
Phong hệ nghe được thanh âm, nhàn nhạt liếc bọn hắn một cái, hỏi: “Các ngươi cũng muốn đánh?”
Người Công Hội liên tục xua tay: “Không, không, không, đại lão hiểu lầm rồi. Chúng tôi chỉ muốn giúp.”
Phong hệ liếc nhìn năm cái xác trên mặt đất rồi nói: “Ồ, không cần đâu.” Sau đó, hắn sờ sờ túi tiền bên cạnh những cái xác một cách sạch sẽ.
Xấu hổ.
Thanh Mộc Sinh Duyên làm hoàng tước nhưng thật quá xấu hổ, họ muốn cứu người nhưng không có thời gian. Không phải họ không có thời gian để cứu người, mà là họ không có thời gian để bù đắp thiệt hại và hỗ trợ. Kế hoạch của phó hội trưởng không có vấn đề gì, nhưng vấn đề là, Phong hệ này nhanh đến mức mọi người không kịp phản ứng, lại càng không giống phụ trợ chút nào!
Vì đội này không có ý gây rối nên Vân Thời bỏ qua, đếm túi tiền, không ngờ có tới 125 vàng. Ở Tân Thủ thôn làm sao có người chơi tích lũy được nhiều tiền như vậy.
Vân Thời mỉm cười nói với những người dưới đất vẫn đang la hét: “Cảm ơn tấm lòng rộng lượng của mọi người. Hơn một trăm vàng này tôi sẽ không khách sáo đâu.”
"Chờ đó cho ta!" Chửi thề xong, năm người tức giận trở về điểm phục sinh.
Trừ xong chướng ngại vật trên đường, Vân Thời tiếp tục đi về phía làng, người Thanh Mộc vẫn lúng túng đứng đó, khô khan khen "Đại lão 666".
Nhưng nhiệm vụ này dường như là thứ mà Vân Thời không thể giao được.
Cậu nhận được tin nhắn, là từ bên ngoài và khá khẩn cấp.
Vân Thời đành phải đăng xuất, sau đó nghe thấy tiếng gõ cửa lớn, bên ngoài có người thô bạo hét lên: “Thằng 505! Ta biết ngươi ở đây, mau trả tiền thuê nhà đi!”
“Cửa vẫn chưa mở phải không?” Người bên ngoài dường như đã mất kiên nhẫn. Sau hai tiếng bíp, người bên ngoài đã mở cửa.
Vân Thời cau mày, người máy Đại Trụ nói: “Đây là chủ nhà. Cậu chủ, ngày mai tiền thuê nhà của ngươi sẽ đến hạn.”
Chủ nhà cầm thẻ bước vào, hành động đầu tiên của hắn khi bước vào cửa là bịt miệng và mũi. Sau đó, thay vì tỏ ra oai vệ như khi ở ngoài nhà, hắn ta rụt rè nhìn vào nhà.
Đối phương liếc mắt nhìn thấy Vân Thời ngồi trên giường, sau đó đồng tử đột nhiên co rút, vẻ mặt quái dị khó tả.
"Ha! Tôi đã nói là anh nhất định ở đây mà!" Chủ nhà là một người đàn ông trung niên, rất nhếch nhác, nhìn qua nhìn lại Vân Thời, trong mắt có chút ngạc nhiên và bối rối, hắn ta vội vàng nói: “Sao cậu nhìn chằm chằm vào tôi? Tiền thuê nhà đâu? Tôi bảo cậu, trả ngay! Ngày mai nếu không trả thì cút đi!”
Nói xong, hắn ta để lại một câu nữa, lấy tiền vào tài khoản, rồi vội vàng rời đi.
Sau khi người rời đi, bên ngoài không còn nghe thấy tiếng bước chân nào nữa.
Vân Thời lập tức xuống giường, bắt đầu thu dọn đồ đạc trong nhà, nói với người máy: “Đại Trụ, giúp ta tra tiền thuê nhà ngay. Tiền thuê nhà trong phạm vi một nghìn tinh tệ một tháng, diện tích không cần lớn, nhưng an ninh phải tốt. Chúng ta lập tức dọn nhà"
Chủ nhà rõ ràng đến để nhặt xác, cái chết của nguyên chủ có lẽ không đơn giản như vậy.
Cậu cần phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.