Kiều Duyệt cố ý cao giọng nói xong, nhìn thấy những bạn học khác trong phòng đều đem ánh mắt đặt trên người Vân Thời, hắn ngẩng đầu rời đi như là gà trống thắng trận.
Hắn mới không tin Vân Thời thật sự không động tâm với cái gia sản kia, thiếu đi thân phận người thừa kế hào môn, xem hắn còn trang như thế nào.
“Bị ngốc sao?” Diệp Tiểu Tân nhìn bóng dáng Kiều Duyệt rời đi, nhíu mày nói.
Dứt lời lại nhìn xem Vân Thời, vẻ mặt Vân Thời không chút gợn sóng, nghe thấy lời Kiều Duyệt nói giống như thời tiết như thế nào. Bạn học khác trong phòng rõ ràng là muốn bát quái, chẳng qua không dám trực tiếp lại đây hỏi.
Tuy rằng bọn họ cùng giới, lại cùng lớp, Vân Thời cũng không phải loại người cao ngạo, trong mắt không dung được bất luận kẻ nào, nhưng khởi điểm của cậu quá cao, mặc dù không làm gì, cũng sẽ làm người ta có cảm giác khó tiếp cận, là thiên tài chỉ có thể nhìn xa xa, cùng người thường trời sinh có ngăn cách.
Cho nên, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn, hoặc dựng lỗ tai nghe một chút, muốn biết Vân Thời đối việc này là nghĩ như thế nào. Rốt cuộc, kia chính là một bút tài phú thật lớn a!
Đáng tiếc, bọn họ phải thất vọng rồi, Vân Thời chỉ là nói với Diệp Tiểu Tân: “Đi thôi.”
Trên đường trở lại ký túc xá, không có người khác, Diệp Tiểu Tân mới không nhịn được nói: “Vân Thời, cậu ổn chứ?”
“?”Vân Thời nghi hoặc, “Tôi làm sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT