Sau khi rời khỏi phòng trò chơi, Bạc Hòa đi phía trước, Vân Thời đi phía sau, nên không thấy được vẻ tiếc nuối trên khuôn mặt người phía trước, còn Vân Thời vẻ mặt cũng có chút... phức tạp.
    Cậu nhìn thoáng qua bóng lưng của người trước mặt, nghe âm thanh phát ra liên tục từ cánh cửa.
    “Ca ơi? Ca có ở đó không? Sao ca không đi học viện đón em?”
    Hôm nay Bạc Hòa có đến Tinh Ngân Học Viện, xe có thể chở được người thứ ba, nhưng hiện tại ở đây chỉ có anh và Vân Thời.
    Nếu nói không biết gì, sợ sẽ xấu hổ, không được tự nhiên, thì khó mà giữ vững bước chân, dù sao Vân Thời cũng biết Khương Thư trong trò chơi, còn là học cùng trường.
    Vì vậy, việc Bạc Hòa chỉ đón Vân Thời chứ không đón em họ mình. Nếu suy nghĩ 1 chút, là có thể thấy không thích hợp.
    Tuy nhiên, đối mặt với sự tình đâm 1 cái liền thủng như vậy, Bạc Hòa lại không hề tỏ ra xấu hổ, còn nói với Vân Thời: “Em tôi đến rồi, cậu không ngại cơm tối thêm một người chứ?”
    Vân Thời: “Dĩ nhiên là không.”
    Bạc Hòa thấp giọng nói đùa: “Thật ra tôi thì có, nhóc ấy ăn nhiều lắm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play