Vừa rồi hắn có thể không cần mặt mũi, nhưng bây giờ, nơi này là ở bên ngoài ký túc xá, giáo viên có video, nếu để nhiều người nhìn thấy...... Mễ Cát nuốt nước bọt, có chút sợ hãi khi nghĩ về cuộc sống đại học trong mấy năm tới.
   Hắn đổi đề tài: “Được rồi, được rồi, tôi không muốn nữa là được chứ gì?”
   Vân Thời lắc đầu, cậu chỉ có thể nói là hy vọng Mễ Cát ngã 1 lần phải khôn hơn 1 chút, lần sau sẽ không bị lừa gạt.
   Chuyện này xem như đã kết thúc, chẳng qua, Mễ Cát thấy ánh mắt của Diệp Tiểu Tân và Đỗ Nhĩ, lập tức thỉnh cầu lão sư chuyển ký túc xá. Mấy người Vân Thời không công khai chuyện của Mễ Cát, những người khác không biết Mễ Cát là do tham lam mới làm tổn thương chính mình, họ nghĩ hắn ta là người vô tội bị hại, họ cũng đồng tình với hắn ta.
   Mễ Cát nhận được rất nhiều sự đồng tình qua sự cố này, so với khi ở cùng phòng với mấy người Vân Thời, cuộc sống sinh động hơn rất nhiều.
   Bên này, Vân Thời ngâm mình thư giãn trong phòng tắm một lúc, sau đó nằm trên giường suy nghĩ.
    Chuyện hôm nay, có thể coi là đã giải quyết khốn cảnh hiện tại, cậu có nhiều tự do hơn, ít nhất trong 1 thời gian ngắn, Vân Quảng Thành sẽ không dễ dàng động thủ, rất nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm, hắn cũng nằm trong danh sách tình nghi trọng điểm của tinh cảnh, một khi hắn ra tay, rất dễ bị bắt được đuôi, đừng nói là tranh giành quyền thừa kế, người sẽ trực tiếp đi vào tù.
   Vân Thời nằm trên giường, để đầu óc thư giãn một lát, đột nhiên rất muốn tìm người để nói chuyện.
   Rất nhanh, một thân ảnh xuất hiện trong đầu Vân Thời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play