Thanh Linh Viễn Sơn tiến vào khu vực chờ, hắn trừng lớn mắt ngồi trên ghế ở khu vực chờ, nhìn tay mình, hắn thua.
"Tsk," Đội trưởng Thanh Linh đang xem trận đấu này, lắc đầu phàn nàn với đội phó, " Tiểu tử ngốc này học theo Thời Hòa Tuế Phong làm gì?" ”
Đội phó nói: "Ngươi chẳng lẽ nhìn không ra? Hôm qua không nên khen ngợi người ta trước mặt thằng nhóc này. ”
Đội trưởng Thanh Linh dừng một chút, thở dài: “Ôi chao, vẫn còn quá non.”
"Hazz, thật đáng tiếc," người dẫn chương trình cũng hối hận tại hiện trường, "Lượng máu cuối cùng của Thời Hòa Tuế Phong cũng rất ít." ”
Bạc Hòa ở 1 bên quan sát, liếc mắt có thể thấy, Thanh Linh không chiếu cố tốt trạng thái của người mới, lại chọn nhân vật giống như Vân Thời, còn đi theo tốc độ của Vân Thời, đây là muốn chứng minh "ngươi làm được, ta cũng có thể làm được", đây là thanh niên trẻ trâu thích thể hiện. Nếu hắn thắng thì không sao, nhưng bây giờ hắn thua, mà Vân Thời có thể dùng vũ khí ngăn, hắn thì không, sau này nói không chừng lại quan tâm đến vấn đề này.
Đây là trận đấu đầu tiên, nếu đội Thanh Linh không thể điều chỉnh cách chơi này, e rằng mấy trận sau sẽ còn tệ hơn.
Vân Thời cũng tiến vào khu vực chờ.
Khu vực chờ chỉ một người, càng đi về phía sau, càng có nhiều áp lực, chỉ có ở trong khu vực riêng của mình, mới có cảm giác an toàn, cũng có thể mang đến cho tuyển thủ những giây phút thư giãn trong thi đấu áp lực cao này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT