Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm Chẳng Phải Rất Bình Thường Sao?

Chương 16 *


3 tháng

trướctiếp

    Buổi phát sóng trực tiếp của Anh Đào đã được người chơi "Sinh Tức" đăng lên diễn đàn. Đây là buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên mở ra phó bản ẩn và đã thông quan ở phiên bản mới của sv02. Vì có quá nhiều người chơi tò mò, mức độ phổ biến trực tiếp đứng đầu trong diễn đàn.

    Số lượng người có mặt trong phòng phát sóng trực tiếp cũng tăng vọt lên một con số vô cùng ấn tượng.

    Anh Đào nhìn lượng người đang xem, mặt đỏ lên vì phấn khích.

    Hắn biết khán giả lúc này muốn xem gì, lập tức đổi góc nhìn thứ nhất sang góc Thượng Đế chuyên dùng để chụp ảnh, để tất cả người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều có thể thấy rõ Song Tử đảo này trông như thế nào.

    Mặt trăng treo cao trên bầu trời, thờ ơ nhìn những người trên mặt đất, có những đốm đuốc trong rừng. Camera phóng to, cho thấy những người sống sót với vẻ mặt méo mó nhìn 4 người vừa ra khỏi phó bản.

    Màn sương mù màu máu lan ra từ hang động phía sau bốn người, đi đến đâu cũng có tiếng gầm rú khó chịu của dã thú. Những con chim không ngừng sợ hãi bỏ chạy trong rừng, nhưng chưa kịp bay xa thì đã hét lên một cách đáng thương, hết con này đến con khác từ trên trời rơi xuống, chẳng bao lâu sau, những hòn đảo lớn nhỏ nối liền nhau trên biển hoàn toàn bị bao phủ trong sương máu.

    Cá đến gần đảo vội bỏ chạy, còn cua trên bãi vội vàng ẩn mình dưới lớp cát mịn.

    Tất cả họ đều biết rằng một cuộc trả thù đẫm máu sắp xảy ra ở đây.

    “Tôi đệt! Thật sốc quá!”

    “Tôi nghe nói đảo song tử ẩn đã được mở khóa, có đúng vậy không?”

    “Camera vừa mới ghi lại được, hình như trong rừng sói biến dị lần thứ hai, thật đáng sợ!”

    “Bầu không khí thật đáng sợ!”

    “Tôi đến muộn, tôi đến muộn, tôi còn chưa nhìn thấy phó bản ẩn. Nhưng chỉ có bốn người, lại có thể vượt qua trong một lần, có hơi khó tin?”

    “Lầu trên, có phải quá khó tin hay không? Chờ phát sóng trực tiếp kết thúc xem phát lại mới biết, tsk.”

    “Có phải bản đồ mới này, chỉ có những người đã vượt qua cốt truyện và phó bản mới có thể vào được? Thực sự chỉ có bốn người streamer trên hòn đảo này.”

    “Không phải sẽ rất tuyệt nếu giết được quái sao?”

    "Thật tuyệt phải không? Streamer và những người khác vẫn đang bị bao vây. Lũ quái hoang dã có lẽ đã tiến hoá và khó chiến đấu hơn. Bây giờ không thể quay lại đảo Song Tử bình thường. Đội ngũ lại không có trị liệu để hồi máu, nếu không có thuốc hay thức ăn hồi máu nữa thì vạn nhất chết cũng không chuyện tốt gì.”

    Quả thực, như những người chơi trong phòng phát sóng trực tiếp đã nói, hiện tại cốt truyện đã được giải quyết, bọn họ cũng biết rõ danh tính thực sự của những người sống sót trên đảo, làm sao có thể quay trở lại hòn đảo ban đầu.

    Tất cả những gì họ có thể làm bây giờ là rời khỏi hòn đảo này càng sớm càng tốt, như Nhan Tử Vân đã nói.

    Việc đầu tiên họ phải làm là đối phó với đám NPC đang vây quanh họ.

    Trước khi cuộc chiến bắt đầu, sẽ có một cuộc đối thoại giữa các NPC.

    “Ta đã sớm nói với ngươi, những người này không được phép lưu lại trên đảo!”

    “Những người này đã thả con quái đó ra à?”

    “Thả không được. Người đó không phải đã sớm nói sao? Người phụ nữ đó sẽ không bao giờ đến hòn đảo của chúng ta.”

    “Dị năng giả tóc đỏ nhất định đã phát hiện ra điều gì đó, nên mới kêu những người này tới đây.”

    “Thăm dò? Anh ta có phát hiện ra loại bột mà chúng ta đã bôi lên người anh ta để thu hút cá mập không?”

    “Ngu xuẩn! Sao nói nhiều thế? Lên!”

    Hửm? Bột thuốc?

    Bốn người Vân Thời nhìn nhau, đều nghĩ đến lúc mới vào trò chơi, Nhan Tử Ngọc đã bị đàn cá kéo đi, cho nên những người này không chỉ cố ý lừa người ta xuống biển, mà còn bôi thuốc bột lên người khiến người ta chết trên biển.

    Mục đích của việc này tất nhiên là để ngăn cản anh trai tìm thấy em gái mình, rồi trả thù bọn họ.

    "Mẹ kiếp! Sao các ngươi độc ác như thế!" Khương Thư tức giận nói: “Các ngươi đã hại em gái và còn hại luôn anh trai!”

    Anh Đào nghĩ tới một NPC khác: “Chết tiệt! Ôn Phong Khởi bị mất trí nhớ, chẳng lẽ là do trúng độc gì đó?”

    “Đúng vậy.” Vừa dứt lời, dưới ánh đuốc, một bóng người từ trong khu rừng cách đó không xa đi ra, chính là Ôn Phong Khởi.

    Ôn Phong Khởi vẫn là tên xanh, nhưng tình trạng “mất trí nhớ” dưới tên hắn đã được dỡ bỏ.

    Ôn Phong Khởi là một dị năng Thủy hệ. Lúc này, sau khi khôi phục trí nhớ, hắn không còn bị gắn mác “mù đường” ngốc nghếch, dễ thương như lần đầu gặp mặt nữa, cả người đều là sự thờ ơ đến kinh người.

     Hắn giơ tay lên, một quả cầu nước ngưng tụ trong tay, chia làm mười, bao phủ lấy mặt của tất cả NPC với tốc độ cực nhanh chỉ trong nháy mắt, sau đó NPC vì thiếu dưỡng khí, vùng vẫy trong im lặng và ngã xuống đất chết.

    Ôn Phong Khởi nhìn cái xác trên mặt đất với vẻ ghê tởm: " Đội trưởng, ta đã sớm nói qua, ngươi lòng dạ đàn bà, sớm muộn gì cũng sẽ hại chết anh. Nhìn xem những người thường mà anh hết lòng bảo vệ này đi, đã cho anh cái kinh hỉ gì. Ah."

    Phòng phát sóng:

    “Chết tiệt, chết tiệt! Thực sự có cốt truyện!”

    “Trời ơi! đẹp trai quá! NPC Ôn Phong Khởi này có cốt truyện!”

    “Tiểu mơ hồ cư nhiên tỉnh lại. Tình yêu của mẹ đã biến chất rồi!”

    “Với tiếng ‘ah’ này, tôi chết rồi!”

    “Thủy hệ giết người, quá kinh khủng!”

    Sau khi xử lý rác xong, Ôn Phong Khởi ngước mắt nhìn Vân Thời: “Là ngươi a, đây là đồng đội của ngươi sao?”

    Vì có nhiệm vụ ẩn nên NPC Ôn Phong Khởi mới nhớ tới, Vân Thời gật đầu đáp: “Đúng, họ là đồng đội của tôi.”

    Ôn Phong Khởi cười 1 tiếng: “Thật tuyệt, cậu vẫn còn đồng đội.”

    Nghĩ đến nhiệm vụ của [đồng đội mất tích] và nhìn thấy Ôn Phong Khởi giờ lại một mình, bốn người không biết nói gì.

    May mắn thay, Ôn Phong Khởi không yêu cầu họ trả lời, hắn nhìn bầu trời rồi nói: “Được rồi, không nên ở lại hòn đảo này lâu. Chuẩn bị một chút đi. Sáng sớm mai sẽ khởi hành.”

    Lần này rời đi, đi đến thành phố.

    Tại thời điểm này, cốt truyện thực sự đã kết thúc.

    Anh Đào trò chuyện với người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp, đóng buổi phát sóng trực tiếp rồi chuyển khoản cho đồng đội.

    Vân Thời nhận được tin tiền đã tới, cậu xem qua thì thấy Anh Đào đưa cho mình 2.000, nhiều hơn phó bản Đảo Gấu trước đó một chút, lần này nhiệm vụ ẩn không phải mang 1 mình Anh Đào, nhưng không ngờ đối phương lại đưa cho cậu một mức giá ngang bằng với một người chơi.

    Anh Đào mỉm cười, không nói gì.

    Làm người phải biết mình đang làm gì. Phó bản ẩn hôm nay không phải là trải nghiệm của bốn người, mà là trải nghiệm của hai người Phong hệ và Vụ hệ. Nếu không phải trong đội có hai vị đại lão này, làm sao Anh Đào sau một lần phát sóng trực tiếp, lại có nhiệt độ như hiện tại?

    Hơn nữa, họ hiện là đội duy nhất trong toàn bộ sever đã vượt qua phó bản và mở ra [Huyết Sắc Song Tử Đảo]. Nếu các sever khác sử dụng nó làm tài liệu tham khảo, họ chắc chắn sẽ xem phát lại trực tiếp của hắn. Đây là một làn sóng lưu lượng truy cập khác, và những thứ này, đều do đồng đội hắn mang đến.

    Họ đã thông quan phó bản, nhưng phần hướng dẫn về phó bản không thể bán được. Phần phụ cũng là tiền bồi thường mà hắn ta đưa cho đại lão.

    Tuy nhiên, không thể bán hướng dẫn nhưng có thể bán các điều kiện để mở phó bản ẩn.

    Anh Đào vừa định nói chuyện với Vân Thời, thì nhìn thấy trên kênh thế giới có vài tin nhắn trôi nổi, đều là nhóm người Luân Hồi.

    Họ đang đưa ra các điều kiện kích hoạt phó bản ẩn miễn phí.

    Nhóm người này bị Bạc Hòa lừa xuống biển, vừa vào Vụ Hải đã bị bạch tuộc giết chết, sau khi chết hai lần mới nhận ra mình đã bị lừa, muốn quay lại thì đã quá muộn. Bây giờ họ nhìn thấy tin tức có người đã thông quan. Hắn ta tức giận đến mức lớn tiếng chửi bới.

    Vì đã bị hố, nên 4 người Phong hệ đó đừng nghĩ đến việc có được một cuộc sống dễ dàng!

    Không phải sao, họ đã nói với tất cả người chơi những gì họ đã thấy khi theo dõi đám người Vân Thời miễn phí. Tuy nhiên, ai mà không thích thông tin miễn phí này chứ?

    Vì vậy, Kênh Thế giới đã đăng tải loạt bài của “Luân Hồi”.

    Khương Thư và Anh Đào thấy bọn hắn thật đáng ghét.

    “Thật ác độc! Sau này tôi mà gặp bọn hắn, sẽ giết hết!”

    Bạc Hòa nhắc nhở: “Chắc một ngày hai ngày không gặp được”.

    Họ phải tụt xuống cấp mười mới có thể quay lại đảo Song Tử, nhưng sau cốt truyện và lần thông quan đầu tiên của phó bản ẩn, bốn người Vân Thời đã gần đến cấp 20. Chưa nói đến nhóm người Luân Hồi đã rớt cấp đội, họ là nhóm người dẫn đầu trong sever này. Những người này trước đó cũng nằm trong top đầu, cũng sẽ bị bỏ lại phía sau, quả thực bọn hắn không dễ dàng đuổi kịp trong một hai ngày.

    Vân Thời vừa mới nhận được một số tiền lớn, hiện tại cũng không tức giận lắm, đúng như đồng đội của cậu đã nói, nếu sau này không vui thì mỗi lần nhìn thấy đều sẽ giết.

    Hiện tại, vẫn còn năm tiếng đồng hồ trước khi họ rời đảo với Ôn Phong Khởi. Đầu tiên, họ có thể xoát quái trên đảo để nâng cao cấp độ trước khi đến thành phố.

    Bốn người xoát quái một lúc, sau khi cảm thấy mệt mỏi, họ hẹn thời gian online tiếp theo, sau đó offline.

    Sau khi Vân Thời offline, cậu đã trả tiền thuê nhà tháng sau, mua một số nhu yếu phẩm hàng ngày. Căn nhà thuê trống rỗng cuối cùng cũng sống lại.

    Sau khi làm xong các việc này, cậu đi tắm rửa cho thoải mái, thay quần áo và uống dịch dinh dưỡng, Vân Thời mới online trở lại.

    Các đồng đội cũng lần lượt xuất hiện, trong thời gian đã thỏa thuận với NPC, bốn người họ đã nâng cấp thành công lên cấp 20.

    Trên đảo, vào lúc bình minh, Vân Thời cùng đồng đội lên chiếc thuyền gỗ lớn mà Npc tìm được trên đảo, ra khơi đến địa điểm mới.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp