Tô Lê hờn dỗi một hồi, nhìn thấy Hạ Hầu Xuyên chuẩn bị ăn cơm, liền bay ra khỏi tranh.
Nguyên hình của cô là một Tiểu Bạch miêu rất bình thường, bởi vậy sau khi hóa hình cũng là một thân bạch y phiêu đãng cao ngạo lạnh lùng. Chẳng qua, tính tình Lạc Linh Nhi hoạt bát, không thích y phục màu trắng tầm thường nên hay mặc đồ đỏ, trông cô càng thêm trắng trẻo, xinh đẹp.
Hạ Hầu Xuyên mới vừa dọn chén đũa xong, liền nhìn thấy một bạch y mĩ nhân từ trong tranh bay xuống. Mặc đồ trắng, Tô Lê thoạt nhìn càng thêm lạnh lùng cao ngạo, hếch cằm nhỏ kiêu căng, hùng hổ đi tới.
Cô nhìn thoáng qua món ăn trên bàn, sau đó ngồi xuống.
Hạ Hầu Xuyên xoa tóc cô, cảm thấy dáng vẻ này cũng đáng yêu chết đi được. Nếu một ngày nào đó có thể nhìn thấy nguyên hình của cô thì tốt biết mấy.
Nội tâm Hạ Hầu tướng quân ngo ngoe rục rịch thuộc tính miêu nô, chẳng qua mặt ngoài nhìn không ra, “Trên đường hành quân không có gì ngon, tạm chấp nhận một chút đi.”
Tô Lê cầm một bánh lương khô, cắn một miếng, nói: “Tuy rằng không có điểm tâm ngọt, nhưng lương khô ăn cũng rất ngon.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play