Biểu muội đến như một cơn gió, đi cũng như một cơn gió, chỉ để lại một đống mảnh vỡ đầy phủ bắt người hầu quét tước.
Tô Lê nhìn nhìn mặt đất hỗn độn, cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng. Cô ngước mắt nhìn Hạ Hầu Xuyên, rồi dè dặt cúi đầu, cơ hồ muốn chôn mặt vào bình hoa trên tay.
Hạ Hầu Xuyên đỡ trán, tiểu miêu yêu này quả thật giỏi làm ầm ĩ. Hắn đi qua định lấy bình hoa cô đang ôm trong lòng thì nghe cô ngập ngừng nói: “Ta, ta không phải cố ý biến nhà ngươi thành như vậy, ta bồi thường tiền cho ngươi, được chứ? Ngươi đừng có giận mà đưa ta hồi cung nha!”
Hạ Hầu Xuyên bất đắc dĩ khẽ cười một tiếng, duỗi tay cầm lấy bình hoa, “Ta không tức giận, đưa bình hoa cho ta, cầm cái bình lớn như vậy bộ không thấy nặng sao?”
“À ——” Tô Lê ngơ ngốc nhét bình hoa vào ngực Hạ Hầu Xuyên, sau đó nhìn hắn lại đưa cho gã sai vặt bên cạnh.
“Ngươi thật sự không tức giận hả?” Cô nghĩ nghĩ lại hỏi, “Kỳ thật, thường ngày ta cũng ngoan lắm, không có gây rắc rối đâu.”
Nhưng một khi gây rắc rối nhất định phải gây một cái thiệt bự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play