“Bệ hạ……” Chu Sa nâng mặt, nhìn Long Phong Trạch.
Bước chân Long Phong Trạch khựng lại, hắn đã lâu không gặp Chu Sa, không ngờ một đoạn thời gian không thấy, dường như nàng càng thêm kiều mỹ. Nếu vẻ đẹp tiểu miêu yêu thiên về kiểu tiếu lệ linh động như đóa hoa xuân tràn đầy sức sống thì vẻ đẹp của Chu Sa chính là ôn nhu như nước, trầm tĩnh như trăng thu.
Từ trước đến nay, nàng đều như thế, an an tĩnh tĩnh đứng đó, ánh mắt dịu dàng nhìn hắn, tựa hồ không có bất cứ sở cầu nào. Đây cũng là nguyên nhân Long Phong Trạch mãi không buông bỏ được nàng.
Chu Sa là một nữ tử cực kỳ khiến người ta đau lòng.
Long Phong Trạch ngồi xuống mép giường, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài như mây, “Thân thể có đỡ chút nào không?”
Chu Sa gật gật đầu, con ngươi xinh đẹp đong đầy nhung nhớ, “Bệ hạ, Chu Sa rất nhớ bệ hạ…… Ta cho rằng, ta cho rằng sẽ không còn được gặp lại bệ hạ nữa……”
“Sao lại không gặp được nữa? Chẳng phải ta đã tới rồi ư!?” Trước mặt nữ nhân mình thích, trước giờ vị vua trẻ này đều không xưng trẫm. Có lẽ, hắn cho rằng điều đó chứng tỏ hắn thích các nàng ……

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play