“Chuyện này là sao?” Kha Kiến Lương chen vào, “Cậu ta bắt cá hai tay?”
Tô Lê vừa định phản bác, lại bị An Tình đoạt trước, “Trời ạ! Cái tên Kỷ Hành Chi đó sao có thể như vậy chứ? Dĩ Huân, con đừng có ngớ ngẩn, loại đàn ông này không thể tin đâu con! Hơn nữa…… Hơn nữa quan hệ giữa con và Duẫn Hạ không phải khá tốt ư, sao có thể làm kẻ thứ ba chứ……”
Kha Kiến Lương cũng vội vàng nói: “Dì con nói rất đúng, Dĩ Huân à……”
Tô Lê cười nhạo, “Được rồi đừng giả mù sa mưa quan tâm tôi. Ba, ba thật quan tâm tôi thì đi điều tra xem rốt cuộc là ai đẩy tôi xuống đường đi, cô nói gì đi, Lạc Lạc?”
“Hôm đó ven đường rất nhiều người…… Dù cho quay được cũng chưa chắc thấy rõ …… Khó khăn lắm chị mới thoát khỏi nguy hiểm……” An Lạc Lạc chột dạ không thôi, tuy rằng mẹ cô ả nói đã xử lý đoạn ghi hình đó xong xuôi, nhưng lời Tô Lê vừa nói khiến ả không thể không nghi ngờ hai phần.
“Sao đây, có phải cô muốn nói, không cần đi điều tra? Chột dạ hả?” Tô Lê mỉa mai.
“Đương nhiên không phải…… Chỉ là biết đâu người ta cũng là vô ý thôi, tra được thì phải làm sao?” An Lạc Lạc tâm loạn như ma, nói chuyện cũng lộn xộn lung tung, An Tình thấy thế vội vàng lén khều sau lưng cô ả một cái nhắc nhở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT