Tô Lê cười nhạo một tiếng, ánh mắt nhàn nhạt nhìn sang Kha Kiến Lương, nhìn đến nỗi ông ta nuốt luôn những lời vốn định nói, “Dĩ Huân à, con nghỉ ngơi trước cho khỏe đi…… Đúng rồi. Đây là Duẫn Hạ đưa tới hả, để ba gọi hộ lý tới cho con……”
Nói xong, ông ta vội vàng đi ra ngoài, An Tình thấy ông ta đi rồi thì lập tức thay đổi sắc mặt. Bà ta trừng mắt, dữ tợn liếc Tô Lê một cái, sau đó đi theo sau.
Ngày hôm sau, Tô Lê liền nhìn thấy Kỷ Hành Chi, là Kha Duẫn Hạ dẫn hắn tới.
“Người tôi đã mang đến, hai người từ từ nói chuyện.” Kha Duẫn Hạ lén đá mắt với Tô Lê, tay chỉ chỉ Kỷ Hành Chi, sau đó chạy mất.
Sau khi Kỷ Hành Chi nhìn thấy Tô Lê, mày vẫn cau chặt.
Nói thật, sự việc thật sự không thể tưởng tượng, mặc dù hắn đã tin nhưng hiện tại ở ngay trước mắt vẫn cảm thấy hơi hoang đường.
“Thầy Kỷ?” Tô Lê cười tủm tỉm gọi hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT