Thành phố S, biệt thự nhà họ Kiều.
Ngày hôm qua, Doãn Ngọc Hàm vừa đến thành phố S đã bị người nhà họ Kiều theo dõi, sau đó trói lại mang về. Cô vốn dĩ có chút hồi hộp, lại không ngờ vừa về đến nhà họ Kiều, còn chưa kịp nói gì đã bị ông cụ Kiều ra lệnh cưỡng chế bắt quỳ từ đường.
Khổ cực quỳ tận ba giờ đồng hồ, đến lúc trời tối Doãn Ngọc Hàm mới được ông cụ Kiều đại phát thiện tâm thả ra ăn cơm. Tuy nhiên, cô vẫn không có cơ hội nói lời nào, thói quen nhà họ Kiều chính là lúc ăn và ngủ không được phép nói chuyện. Ngoại trừ tiếng chén đĩa đan xen rất nhỏ ra, toàn bộ bàn ăn không ai nói một lời.
Doãn Ngọc Hàm nghẹn thật lâu mới chờ đến lúc ăn xong, ai dè ông cụ lại nói cô mới vừa về nhà đi nghỉ ngơi trước.
Doãn Ngọc Hàm: “……”
Đã vậy, trằn trọc cả đêm mới ngủ được thì lại bị đánh thức. Quy củ nhà họ Kiều chính là 8 giờ ăn sáng. Chuyện này đối với một thần trộm tự do tự tại mà nói, quả thực chẳng khác gì tra tấn.
Lại một bữa sáng an tĩnh trôi qua, sau khi mọi người đặt dao nĩa xuống hết, rốt cuộc ông cụ cũng lên tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT