Đây là một con hẻm cũ, cây cổ thụ trồng bên cạnh cũng đã già nua, ánh nắng xuyên qua kẽ lá dày đặc, để lại trên mặt đất những vệt sáng lốm đốm.
Phong Mặc nhìn Tô Lê xuống xe, phía sau lưng đeo túi vợt, cô bước đến chỗ những vệt sáng kia rồi quay đầu lại mỉm cười với hắn.
Trước đây, hắn đã từng nghe nói tên tuổi của “cô gái thiên tài” này. Trong lời đồn, cô lúc nào cũng lãnh đạm không thích giao tiếp với ai, cũng không có bạn bè gì. Vì thế, cô bị gọi là người đẹp mặt lạnh.
Chẳng qua, Phong Mặc lại cảm thấy, người đẹp mặt lạnh này một chút cũng không lạnh. Hình ảnh cô khẽ mỉm cười dịu dàng được bao bọc trong ánh sáng lẫn bóng râm làm cả người mềm mại hơn nhiều.
“Anh Phong?” Tô Lê nghi hoặc gọi hắn.
Phong Mặc phục hồi tinh thần, khóa xe kĩ càng rồi đi qua, “Vào thôi.”
Tô Lê gật đầu, không rõ lúc nãy anh Phong đang suy nghĩ chuyện gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT