Trong hoa viên Tam Vương phủ, Tô Lê bước theo sau Triệu Duẫn Chi không nói lời nào. Triệu Duẫn Chi cũng không quá để ý, tiện tay hái một cành hoa lê đưa cho cô, cười nói: “Không biết hạ nhân tam đệ chăm sóc như thế nào mà bây giờ vẫn còn hoa lê.”
Tô Lê nhận lấy cành lê nở sum xuê, nói: “Có lẽ là khác chủng loại.”
“Lạc Yểu, có phải cô trách ta giấu giếm thân phận không?” Triệu Duẫn Chi đột ngột xoay người lại, nói.
Tô Lê vội lắc đầu, “Không có…… Dân nữ không dám.”
“Cô đang trách ta.” Triệu Duẫn Chi duỗi tay gạt cánh hoa trên đỉnh đầu Tô Lê, nghiêm túc nhìn cô, “Giấu giếm cô là ta không đúng, sau này sẽ không. Chúng ta làm quen lại một lần nữa được không? Tại hạ Triệu Trạch, tự Duẫn Chi, nàng có thể trực tiếp gọi ta là Duẫn Chi.”
Tô Lê ngẩng đầu, liền đâm vào đôi mắt sâu thẳm, gương mặt mỹ lệ hiện lên đỏ ửng nhàn nhạt, cô bỗng nhiên thấy nhớ Lộ Vân Xuyên…… Vì thế ma xui quỷ khiến nói: “Ta là Ân Lạc Yểu, chàng có thể kêu ta là Lê Lê, hoa lê lê.”
“Lê Lê, rất êm tai.” Triệu Duẫn Chi giương khóe miệng, lộ ra nụ cười ôn nhu, quân tử đoan chính, phong lưu tuấn dật. Cho dù hắn đang mặc long bào đen thêu kim văn nhưng lại hệt như trích tiên khoác bạch y giáng trần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play