Tuy rằng tâm trạng người nhà họ Mục đều không tốt lắm, nhưng lễ nghĩa vẫn rất đúng mực, bởi vậy, bọn họ không tỏ thái độ gì với An Lân Xuyên.
Đương nhiên bà cụ Mục không nhận biết hắn, nhưng ông cụ Mục và Mục Thịnh đã gặp hắn vài lần.
An Lân Xuyên đi bên cạnh Tô Lê, tư thái nhìn rất là thân mật, ông cụ Mục và Mục Thịnh liếc nhìn nhau, sau đó đều nở nụ cười vừa lòng.
Trên thương trường, An Lân Xuyên có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, tất nhiên đã luyện một phen bản lĩnh gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, hắn vừa mở miệng khen vài câu đã khiến cho cả nhà họ Mục cười tít cả mắt.
Sau khi mọi người ngồi xuống, ông cụ Mục hỏi: “Phiên Phiên à, cháu với Lân Xuyên quen nhau khi nào thế?”
Tô Lê nở nụ cười nhàn nhạt, đáp: “Không lâu lắm.”
“Tuy rằng thời gian quen nhau không lâu, nhưng mà cháu đã mến mộ Phiên Phiên từ lâu, lúc này cũng là cố ý tới cửa thăm hỏi. Không có báo trước, xin ông chớ trách.” An Lân Xuyên biết hiện tại cảm xúc Tô Lê không được tốt lắm, bởi vậy liền tiếp lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT