“An tổng, trên tay tôi không chỉ có mỗi một bộ phim này,” Tô Lê nhếch môi, “Ngoài phim văn học nghệ thuật để đi tranh giải ra, tất nhiên cũng có mấy bộ điện ảnh thương mại tranh doanh thu phòng vé. Nếu anh đầu tư vào bộ phim hiện tại này của tôi thì mấy bộ tiếp theo tôi có thể cho anh nhiều cơ hội hơn chút. Anh phải biết rằng, một khi cầm được giải thưởng, giá trị con người sẽ thay đổi.”
“Ồ? Cô nói đích xác có lý, chẳng qua cô lấy gì để bảo đảm bộ phim này cô giành được giải thưởng?” An Lân Xuyên dù bận vẫn ung dung nhìn người phụ nữ cực kỳ có khí thế trước mặt.
“Kịch bản hạng nhất, đạo diễn hạng nhất, cùng với đội ngũ quan hệ công chúng hạng nhất.” Tô Lê cười khẽ, “Nhiêu đó đã đủ chưa?” Vô luận là bản thân cô hay là nguyên chủ Mục Phiên, đều là những người giành được vô số giải thưởng, nên tất nhiên hiểu rõ những loanh quanh lòng vòng trong giới này.
Nói như thế không có nghĩa là những giải thưởng đó có điều mờ ám, chỉ là tất cả đều làm như thế mà thôi. Giải thưởng cũng cần quan hệ công chúng. Trong tình huống chất lượng phim tương đồng với nhau, ai có trình độ quan hệ công chúng cao siêu hơn, thì tỷ lệ phần thắng chiếm ưu thế hơn.
Sau lưng giải thưởng tam kim có liên quan đến lợi ích của vô số tập đoàn. Những lợi ích đến từ việc làm công tác văn hoá thường thường càng thâm sâu khó lường, bọn họ có ảnh hưởng hợp tác với nhau đồng thời cũng kìm chế lẫn nhau. Mà nói đến quan hệ công chúng, trên tay cô có bug như 2333 thì về cơ bản có thể khiến cho đám giám khảo đau đầu chứ chả chơi……
An Lân Xuyên không biết nhiều về giới giải trí, nhưng có một số việc hắn không có khả năng không hiểu. Vì thế, hắn dứt khoát đồng ý, “Muốn bao nhiêu tiền, nói con số đi.”
“8 mươi triệu.” Tô Lê nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play