Tô Lê vừa lúc nghe thấy hắn than thở một câu như vậy, khóe mắt cô giật giật, có vẻ như vị này cũng không khó tính như cô tưởng tượng nhỉ…
“Ông ơi…… Bà chạy mất tiêu rồi làm sao bây giờ?” Cô dò hỏi.
Chủ nhân lăng mộ nhíu mày, nói thẳng: “Đã nói một tay giao người một tay giao thú.”
“Bọn cháu làm gì có bản lĩnh mà bắt bà được chứ? Với lại, cháu là vãn bối, có lý nào động thủ với bề trên?” Tô Lê khe khẽ thở dài, giọng nói vô cùng bất đắc dĩ.
Chủ nhân lăng mộ không ngừng giật giật bộ lông mượt mà của Tiểu Bạch, nói: “Ta mặc kệ. Con thú ngu ngốc này là ta dựa vào bản lĩnh của mình cứu nó, không thể dễ dàng trả lại cho ngươi.”
Tô Lê thấy hắn dầu muối không ăn, thở dài một hơi, ánh mắt nhìn hắn, nói: “Cháu cảm thấy chắc chắn là bà đang chờ ông đi tìm bà đó……”
“Hừ, tìm cái gì tìm?” Chủ nhân lăng mộ hừ một tiếng, “Ta đâu có ra ngoài ……” Đờ mờ! Hắn bỗng nhiên mở to hai mắt, thấp giọng nói thầm: “Nữ nhân kia nhất định là cố ý, thật là âm hiểm, chắc chắn là biết như vậy mới bỏ ta lại đây……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT