Làm chứng minh thư xong xuôi, Bách Lí Từ liền mang Tô Lê rời đi, trước khi đi còn ăn ké cơm nhà Ma Tử một bữa.
Nhà Ma Tử ngoại trừ hắn ra, chỉ có một người giúp việc và một người đầu bếp. Đầu bếp trù nghệ rất cao minh, món nào cũng ngon hết sẩy.
Tuy Tô Lê hiện tại là cương thi, nhưng ngoại trừ nhiệt độ cơ thể lạnh một chút ra thì không khác với người thường là bao, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, đương nhiên không ăn không uống cô cũng sẽ không có vấn đề gì.
Ngồi ở trong xe, Tô Lê chép chép miệng cảm nhận dư vị bữa cơm ban nãy, cảm thán từ tận đáy lòng: “Cơm nhà Ma Tử ngon quá, ngon hơn ngự trù nấu nữa.”
“Thích thì chúng ta có thể thường xuyên tới đây, hắn không đuổi chúng ta đâu.” Bách Lí Từ khẽ cười một tiếng, nói.
Nếu Ma Tử có thể nghe được, hắn nhất định sẽ đập cho Bách Lí Từ một trận cho đã nư, sau đó mắng thẳng mặt thứ đồ trọng sắc khinh bạn.
Tô Lê nhịn không được cười rộ lên, cô nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ liên tục trôi về phía sau, nói: “Thật tốt, không ngờ ta còn có thể hưởng thụ cuộc sống như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play