Tô Lê chỉ mặc mỗi áo khoác, ôm chặt bọc đồ trong tay, cẩn thận theo sau Bách Lí Từ.
“Nơi này rừng núi hoang vu, chúng ta ra ngoài bằng cách nào?” Đi được một lúc lâu, cô mới lên tiếng hỏi.
Bách Lí Từ quay đầu lại dắt tay cô, “Xe của tôi đỗ ngay dưới chân núi, sắp đến rồi.”
Tô Lê bĩu môi, đôi mắt liếc nhìn Tiểu Bạch chạy tới chạy lui trong rừng, “Thật ra, ta có thể lệnh cho Tiểu Bạch biến to lên, chở chúng ta ra ngoài mà.”
Bách Lí Từ lắc lắc đầu, “Không được, lỡ như bị người khác nhìn thấy thì rắc rối lắm.”
Lại đi thêm hồi lâu, rốt cuộc cũng tới chân núi. Sau khi đến chỗ đỗ xe, Tô Lê khẽ thở phào. Tuy giày trên chân cô không bị oxy hóa hoàn toàn như quần áo, nhưng đi cả đoạn đường xa như vậy, giày cũng bị hư hại te tua. Nếu còn đi nữa chắc cô phải đi chân trần mất.
Bách Lí Từ cũng thấy được quẫn cảnh của cô, sau khi mở cửa xe liền trực tiếp khom lưng bế cô vào trong xe. Tô Lê bị hắn ôm, hai má lập tức đỏ ửng, đôi mắt long lanh nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai kề bên, mềm mại gọi, “Bách Lí Từ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT