Tô Lê nhìn dáng vẻ Tống Lưu Huỳnh chật vật, nhịn không được bật cười, Bách Lí Từ bất đắc dĩ che miệng cô lại, “Đừng quá lớn tiếng, bị nghe thấy bây giờ.”
Có điều, tuy Bách Lí Từ nhanh tay, nhưng tiếng cười của Tô Lê vẫn lọt vào tai Giang Mộ.
Hắn kéo Tống Lưu Huỳnh ra phía sau, nói: “Ai ở bên đó!”
Tô Lê trợn tròn mắt vẻ mặt vô tội, cô kéo tay Bách Lí Từ đang che miệng mình xuống, sau đó vén tóc ra trước, trực tiếp hiện thân.
Giang Mộ và Tống Lưu Huỳnh chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một cái bóng màu trắng, sau đó nơi đã biến thành đầm lầy liền xuất hiện một người phụ nữ.
Người đó cúi đầu, tóc dài che khuất trước mặt, thấy không rõ ngũ quan.
Tống Lưu Huỳnh rất giỏi định giá hàng hóa. Chiếc váy trắng trên người cô gái kia là tơ lụa thượng hạng, hoa văn thêu chỉ bạc chìm, nếu ánh đèn chiếu vào sẽ như ẩn như hiện, đẹp không sao tả xiết. Chẳng qua, lúc này cô lại nói không ra lời……
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT