Ngay lúc này, tất cả nô bộc binh lính được chôn cùng Dao Quang công chúa đều mở to đôi mắt đỏ ngầu. Trong bóng tối dày đặc, cảnh tượng như vậy trông hết sức khủng bố.
Tô Lê nghiêng người dựa vào sập mỹ nhân, một tay cắn hạt dưa, một tay vuốt ve con thú lông xù xù bên cạnh.
Con vật này có hình thù rất kỳ lạ. Cái đầu tròn vo, bộ lông trắng muốt, trông hơi giống hổ nhưng trên đầu lại có một chiếc sừng. Nó ngoan ngoãn nằm rạp trên mặt đất, thỉnh thoảng ngẩng đầu cọ cọ vào tay Tô Lê.
Nó là người thủ lăng mà Tô Lê triệu hồi. Chính xác mà nói là thủ lăng thú.
Vốn dĩ hình thể nó rất lớn, hệt như một ngọn núi nhỏ, cũng may lăng mộ này đủ rộng lớn, đủ rắn chắc, bằng không nó chạy như thế kiểu gì cũng bị sụp. Tô Lê nhìn con thú lớn như vậy có hơi ơn ớn nên đã bảo nó thu nhỏ một chút.
Hình thể hiện tại vừa phải, nhìn giống như là chú chó bự mới thành niên, sờ vào rất đã tay, cũng dễ nựng. Tô Lê khá hài lòng.
“Tiểu Bạch, em đi xem mấy tên trộm mộ đó đã tới hay chưa đi.” Tô Lê gãi cằm thủ lăng thú Tiểu Bạch, phân phó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play