Chẳng mấy chốc, bánh sầu riêng được mang lên, Tô Lê bắt đầu thưởng thức.
Viên Hi Sầm mặt ngoài không biểu hiện gì, nhưng kỳ thật bụng dạ đã có chút không thoải mái. Mấy thứ nặng mùi như sầu riêng í à, người thì thích đến mức ăn bao nhiêu cũng không đã, còn người thì ngửi xíu thôi chỉ muốn xách quần chạy xa. Thật không khéo, Viên Hi Sầm chính là loại thứ hai.
Từ nhỏ đến lớn, đều là người khác xem sắc mặt hắn hành sự, không ai dám ở trước mặt hắn ăn đồ như vậy. Nhưng mà người trước mắt này, hắn lại không đành lòng trách móc nặng nề, thậm chí, hắn còn luôn duy trì mỉm cười nhàn nhạt, sợ mình không khống chế tốt biểu tình chọc người đẹp không vui.
Cũng may, những món khác rất nhanh được mang lên.
Viên Hi Sầm âm thầm thở ra, tốt xấu gì cũng giảm bớt một ít mùi sầu riêng rồi!
Tô Lê ăn hết chiếc bánh, ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt hắn khẽ thở ra, nhịn không được cong cong khóe miệng. “Tôi đi toilet một chút.”
Tô Lê cầm túi xách lắc lư đi vào nhà vệ sinh. Cô khà một hơi, có thể ngửi được mùi sầu riêng phả ra thoang thoảng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play