“Li Nhi!” Mặc Nhàn thấy Tô Lê ứa máu, nhưng không thể giúp cô…… Bởi vì nếu lúc này hắn thu tay thì linh lực cũng thu về, Tô Lê nhất định sẽ bị thương nặng hơn, hắn chỉ đành trơ mắt nhìn sắc mặt cô càng ngày càng tái nhợt, dường như sức sống cả người dần dần biến mất.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới tình cảnh mười năm trước, hắn trốn ở trong ngăn tủ, nhìn những kẻ mặc đạo bào vung kiếm giết sạch thân nhân.
Cha mẹ, ca ca, còn có muội muội mới sinh của hắn.
Hôm đó, cả bầu trời nhuộm máu. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn người thân của mình chết mà không có cách nào cứu họ.
Hắn trốn ở trong ngăn tủ suốt mười ngày, những kẻ đó hình như đang tìm kiếm cái gì, lại không biết vì sao vẫn không phát hiện ra hắn. Sau đó, thi thể người thân dần dần bốc mùi thối rữa, ruồi nhặng từng đàn bay tới bay lui……
Những người đó rốt cuộc không tìm thấy hắn. Cậu bé Mặc Nhàn vừa trèo ra khỏi tủ đã ngửi thấy mùi hôi thấu trời. Hắn nghi hoặc nhìn chiếc tủ nơi mình đang trốn, rồi chợt nhớ ra mình đã mười ngày đêm không ăn uống không ngủ nghỉ… - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Rốt cuộc, như nhận ra điều gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT