“Trả lại cho ngươi làm gì? Mấy thứ này chẳng có ích gì cho ngươi đâu.” Tô Lê giấu sách ra sau lưng, sau đó nhìn nữ chính từ đầu đến chân một lượt, quả thật là thanh lãnh tuyệt mỹ, tựa như hàn mai giữa băng tuyết. Vẻ đẹp này Tô Lê chưa từng gặp bao giờ nên liền nổi lên hứng thú.
“Dung mạo của ngươi quả thật rất đẹp, khó trách các sư đệ ngoại môn đều làm chó săn cho ngươi.” Tô Lê gật gù. Thấy Lãnh Lăng Tiên càng lúc càng lạnh mặt, trong mắt còn dâng lên vài phần tức giận, dáng vẻ này nhìn càng đẹp nha…… Vì thế bị sắc đẹp làm cho mụ mị đầu óc, Tô Lê nhịn không được buột miệng thốt ra, “Gương mặt khi giận lên trông càng xinh đẹp hơn nữa í!”
Lãnh Lăng Tiên lặng im một giây, nàng nghĩ nữ nhi chưởng môn có phải được chiều chuộng quá nên đầu óc không được bình thường hay không? Hơn nữa, hôm nay hình như nàng không làm người ta chán ghét như trước nhỉ? Dù rằng vẫn còn rất khó ưa……
“Thẩm sư tỷ, thỉnh tự trọng.”
Giọng nói Lãnh Lăng Tiên nhẹ nhàng trong vắt như suối ngọc Côn Sơn, cực kỳ dễ nghe. Thanh khống Tô Lê hít sâu một chút, em gái cưng thế này hiếm có lắm đó! Đại sư huynh thật là có phúc khí!
“Ta lại không có trêu chọc ngươi, tự trọng cái gì?” Tô Lê nhếch khóe miệng, cười rất vui vẻ. Hiện tại, thân thể này của cô mang vẻ đẹp truyền thống cổ điển, mặt trứng ngỗng, ngũ quan nhu hòa, nhìn thoáng qua rất dịu dàng. Nhưng cô lại có một đôi mắt hoa đào tiếu lệ, khi nói chuyện trông vô cùng hoạt bát linh động, làm người ta không thể rời mắt.
Lãnh Lăng Tiên thấy cô hiếm khi không đáng ghét, nhàn nhạt mở miệng nói: “Dung mạo Thẩm sư tỷ khuynh thành, hà tất tới chế nhạo ta chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play