Nhà hàng Tứ Xuyên khá đông đúc, nếu cả nhóm đều vào sẽ rất dễ thấy, vì vậy Phong Ý chỉ để hai vệ sĩ theo, bảo những người còn lại ở ngoài. Thư ký Lâm còn muốn nói gì đó, nhưng khi thấy ánh mắt lạnh lùng của Phong Ý nhìn mình, cô cảm thấy như rơi vào hầm băng, không dám ho he gì nữa.
Tô Lê bảo người phục vụ sắp xếp một phòng riêng được trang trí theo phong cách Trung Hoa cổ điển. Bộ bàn ghế kiểu cũ, bức bình phong thêu, thư pháp nổi tiếng treo trên tường và những bông hoa lan đặt trên những chiếc ghế cao trong góc cho thấy chủ quán rất cẩn thận tỉ mỉ đối với cửa hàng này.
“Nơi này đích xác không tồi.” Phong Ý đánh giá bốn phía, không chỉ trang trí đẹp mà cách âm cũng rất tốt, tiếng ồn từ bên ngoài không lọt vào được chút nào, cảm giác giống như đang ở trong một quán trà yên tĩnh.
Tô Lê nhận lấy tách trà Phong Ý đích thân rót cho mình, nói một tiếng cảm ơn, sau đó hỏi “Ngài thích ăn gì, lát nữa có thể gọi nhiều thêm một chút.”
“Em ăn gì, anh ăn nấy. Ở nước ngoài lâu quá nên anh cũng không nhớ rõ lắm!” Phong Ý nhìn Tô Lê, nhẹ nhàng nói.
“Vậy ngài kiêng thứ gì không?” Đây là thói quen của Tô Lê. Trước kia, cô có một người bạn bị dị ứng hải sản, quen biết lâu rồi nên cô hay hỏi câu này.
“Kiêng đồ ngọt có tính không? Nhưng mà quán cay Tứ Xuyên chắc là không có đồ ngọt đâu nhỉ?”
“Vậy tôi gọi món nha!?” Tô Lê nhìn Phong Ý, xác nhận lại một lần.
Phong Ý thấy cô lúc này cực kỳ đáng yêu, nhịn không được duỗi tay xoa xoa mái tóc ngắn của cô. Tô Lê vội vàng đẩy tay hắn ra, “Đừng lộn xộn, tôi đang gọi món mà!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT