Thanh niên vừa đẹp trai vừa có sự nghiệp như Trình Tích Lâm tất nhiên sẽ trêu chọc đào hoa không ít. Đối với điều này, Tô Lê đã sớm có chuẩn bị.
Nhưng cô không ngờ rằng ở thời buổi này vẫn có người sử dụng cách làm cũ kỹ và ngốc nghếch như vậy. Nói thế nào nhỉ? Nó giống như việc người lớn nhìn trẻ con chơi trò gia đình. Dù chúng tham gia nghiêm túc bao nhiêu nhưng trong mắt người lớn, chúng vô cùng ngây ngô và buồn cười.
Tô Lê đứng khoanh tay nhìn cô gái giả vờ bất cẩn làm đổ rượu lên người Trình Tích Lâm bằng ánh mắt hài hước, rất muốn huýt sáo một tiếng.
“Trình tiên sinh, thật ngại quá! Tôi đã làm bẩn quần áo của anh rồi, rất xin lỗi……” Cô gái nũng nịu nói, cầm khăn tay định lau rượu trên người Trình Tích Lâm.
Kỹ năng diễn xuất quá tệ! Tô Lê cười thầm.
Trình Tích Lâm lui về phía sau hai bước, tránh né mọi đụng chạm của đối phương, quay đầu nói với Tô Lê: “Đi thay quần áo với anh.”
Tô Lê ngoan ngoãn gật gật đầu, lại gần nắm tay hắn, đồng thời ở chỗ Trình Tích Lâm nhìn không tới, cho cô gái kia một ánh mắt khiêu khích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play