Tô Lê nghiêng nghiêng người dựa bên cửa sổ nhìn Trình Tịnh và Trình Minh. Hình như hai người bọn họ đang nói gì đó, vẻ mặt Trình Minh có chút tức giận.
Tô Lê nhướng mày, “Xem như vầy chẳng có ý nghĩa gì hết, nghe không được gì cả.”
Lương Hiểu Dục trợn mắt liếc cô một cái, “Có xem đã may lắm rồi.”
Tô Lê nhếch khóe miệng, “Nhưng mà tôi đại khái biết bọn họ đang nói gì.” Dù sao cô cũng có vũ khí gian lận siêu cấp 2333 nha!
“Hả? Sao biết được?” Lương Hiểu Dục vô cùng hứng thú.
Đôi mắt xanh thẳm của Tô Lê tỏ vẻ đắc ý, “Trình Minh không phục, vì sao Trình Tích Lâm lại được ông cụ Nghiêm xem trọng, mà hắn lại không được ông để ý tới. Chậc, thật là không biết lượng sức, hắn cũng không nhìn xem bản thân mình là cái dạng gì, từ đầu đến chân, có điểm nào so được với Trình Tích Lâm chứ? Không biết lấy đâu ra tự tin như thế nữa.”
Lương Hiểu Dục chớp chớp mắt, “Hắn luôn tự cho mình là cao hơn người khác. Cơ mà sao cô biết hắn đang nói gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT