Sau khi hoàn tất thủ tục, Tô Lê được Trình Tích Lâm mang về nhà.
Trình Tích Lâm sống trong một khu biệt thự có sân và hồ bơi ở thị trấn này. Tô Lê phấn khích đến nỗi kêu meo meo khi được hắn bế ra khỏi xe.
“Xem ra mèo nhỏ nhà mi rất thích nơi này nhỉ?” Trình Tích Lâm ôm cô trong ngực, nhìn đôi mắt ngọc bích lung linh, cười nói.
Đây là lần đầu tiên Tô Lê ngắm khuôn mặt “đập chai” ở khoảng cách gần như vậy.
Lúc này, cô mới nhận ra người đàn ông của mình luôn có màu mắt xám đậm cùng với ngũ quan xuất sắc đến mức làm lu mờ khung cảnh xung quanh.
Tô Lê cảm giác trái tim nhỏ bé của mình đập nhanh liên hồi. Có lẽ hiện tại cô biến thành mèo nên trong xương cốt vô cùng dính người. Vì thế, cô meo meo hai tiếng, sau đó thè lưỡi liếm nhẹ lên mũi Trình Tích Lâm.
Trình Tích Lâm hơi giật mình. Trên thực tế, hắn mắc chứng bệnh sạch sẽ. Mặc dù không nghiêm trọng, nhưng gần gũi với một con vật đến mức độ này thì hắn chưa từng thể nghiệm qua. Tuy nhiên, cảm giác cũng không tệ lắm. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play