Dù trong lòng Tô Lê có kêu ca như thế nào đi nữa, chuyện cần nói rõ cô vẫn phải nên nói rõ.
“Lộ Hân Dao, người nhà của em đối với em tốt ra sao em còn không biết à? Ba nhiều năm qua vẫn không tái hôn còn không phải vì em? Ông ấy đón chị và mẹ trở về còn không phải cũng là vì em sao?” Tô Lê đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống, “Nhõng nhẽo cũng phải có mức độ, có những lời trước khi nói ra nên ngẫm lại hậu quả.”
“Chị dựa vào cái gì dạy đời tôi?” Lộ Hân Dao bỗng nhiên quát lên, “Chị cho rằng chị vào cái nhà này thì chính là chủ nhân ở đây à? Chị có tư cách gì mà dạy đời tôi?”
“Tôi không có tư cách dạy đời cô, cũng không có nghĩa vụ cứu cô.” Tô Lê nhún vai, “Nếu không phải không đành lòng thấy ba cô người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cô cho rằng tôi muốn cứu cô sao?”
“Chị……” Lộ Hân Dao bỗng nhiên có chút sợ, nhưng vẫn mạnh miệng, “Chị nghĩ tôi cần chị cứu chắc?”
Tô Lê câu khóe miệng, đột nhiên tiến sát vào đối phương, “Cô không cần à… vậy được thôi.”
“Thiệu Hằng, có muốn cùng em đi du lịch không? Hôm nay đi liền, khi nào khai giảng thì trở về.” Cô quay đầu nhìn Thiệu Hằng, cười tủm tỉm hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT