Là một doanh nhân thành đạt, đương nhiên Thiệu Hằng có cách nhìn người khác biệt.
Tuy hắn chú ý tới dáng vẻ xinh đẹp của Tô Lê, nhưng lòng bàn tay lại chai sần, hơn nữa còn có vết sẹo bên trong ngón tay cái, không giống tiểu thư sống trong nhung lụa chút nào.
Hơn nữa, tuy bình thường Lộ Úy làm người khiêm tốn, nhưng có một số việc không thể giấu được. Ví dụ như ông ta có một đứa con gái cưng, nghe nói rất thông minh, chỉ là tính tình ngây thơ đơn giản, hầu như chưa bao giờ lộ mặt.
Mà cô bé trước mắt này lại là một đứa con gái khác.
Trong lòng Thiệu Hằng “Xùy” một tiếng, chắc là con riêng, gần đây mới nhận về thì có. Chuyện như vậy cũng không phải là hiếm. Hắn thấy riết rồi cũng quen, chỉ là bản thân hắn không thích.
“Tiểu Tuyết, em thích ăn cái gì?” Thiệu Hằng là người không bao giờ để bản thân chịu thiệt. Nếu cô bé này làm hắn nổi lên hứng thú thì mặc kệ cô là ai, hắn cũng không nghĩ bỏ qua.
Tô Lê đang vùi đầu ăn đồ trong chén mà Lộ Úy gắp cho, nghe vậy liền cầm lấy khăn giấy lau miệng, nói: “Em không kén ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT