“Tiểu Tuyết, con về rồi à? Mẹ nói con nghe một tin vui!” Giọng điệu La Lan vô cùng hưng phấn, nhìn thấy con gái đứng ở cửa liền chạy tới.
Tô Lê khẽ cười, đón lấy bà, sau đó hỏi, “Tin vui gì thế ạ? Trong nhà sao có nhiều đồ như vậy!”
“Tiểu Tuyết, mẹ quên nói với con. Thật ra, ba con là ông chủ của bách hóa Thịnh Thế. Ông ấy tới tìm chúng ta! Sau này, chúng ta có thể sống những ngày sung sướng rồi. Con không cần mỗi ngày đi làm công kiếm tiền nữa.” La Lan vừa cười vừa nói, trông bà vô cùng vui vẻ, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc.
Tô Lê hơi chau mày, sau đó hỏi, “Thật là ba tới tìm chúng ta sao? Vì sao trước đây ông ấy không tới tìm chúng ta? Bây giờ vì sao lại tới tìm?”
“Mẹ cũng không biết. Tuy rằng hiện tại mẹ không còn tình cảm gì với ông ấy, nhưng nếu có thể sống sung sướng hơn thì tội gì mình không đi hả con?”
Mặc dù bây giờ La Lan đã hơn 40 tuổi, nhưng không biết vì sao ánh mắt vẫn trong sáng ngây thơ. Tô Lê có chút bất đắc dĩ, có lẽ là bà sống trong nhung lụa, được người nhà quá chiều chuộng, không trải sự đời nhiều.
“Mẹ có từng nghĩ đến nguyên nhân ba tìm chúng ta không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play