“Mẫu thân…… bỗng nhiên con cảm thấy có chút không thoải mái.” Sắc mặt Lận Như Tuyết tái nhợt, lôi kéo tay áo mẫu thân, nhỏ giọng nói.
Lộc Ấp Công phu nhân ngày thường là một phụ nhân đanh đá, nhưng bà không phải không hiểu quy củ, vì thế liền cầm tay nàng, nói: “Như Tuyết, con nhịn một chút, yến hội sắp kết thúc rồi, lúc này không thể rời đi đâu con à! ”
Kiếp trước, Lận Như Tuyết chết cái danh ăn chơi trác táng, không biết lễ nghĩa. Sống lại một lần, tất nhiên sẽ không giẫm lên vết xe đổ, chỉ có thể ngậm ngùi rơi nước mắt, không dám làm đế hậu chú ý.
Nàng muốn làm gì đó nhưng lại không biết nên làm gì.
Tô Lê đảo mắt qua mọi người trong điện, sau đó như vô ý chạm phải Lận Như Tuyết, mắt đối mắt, cô chậm rãi giương lên khóe miệng.
Trong điện, rất nhiều người đều đang quan sát vị công chúa sắp được tứ hôn này, bởi vậy khi cô hướng về một phía nở nụ cười, cả đám cũng theo bản năng nhìn qua.
Tuy Lận Như Tuyết kịp thời cúi thấp đầu nhưng vẫn có vài người nhìn thấy sắc mặt nàng tái nhợt, còn đang rơi lệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play