“Ôn thừa tướng đang nói chuyện với muội đấy……” Lãnh Khâm Chu nhìn Tô Lê. Rõ ràng mình lớn lên cũng rất anh tuấn, sao không thấy muội muội nhà mình thất thố như vậy.
Tô Lê đỏ mặt, quay sang Ôn Nhược Thần hành lễ, nói: “Ôn đại nhân, tiểu nữ thất thố, xin đừng trách tội.”
Ôn Nhược Thần người cũng như tên, ngữ khí ôn hòa nói: “Công chúa ngây thơ đáng yêu, vi thần như thế nào trách tội?”
Lãnh Khâm Chu nhìn Tô Lê, rồi nhìn Ôn Nhược Thần, không biết vì sao lại cảm thấy như bị thồn một họng cẩu lương.
Ôn Nhược Thần nghênh đón hai người vào phòng, sau đó mời uống trà và dùng điểm tâm.
Tô Lê lấy một miếng bánh hoa mai cắn một ngụm, hương thơm dịu, ngon miệng, tinh tế ngọt thanh, so với điểm tâm do Ngự Thiện Phòng làm không hề kém.
“Dường như công chúa rất thích điểm tâm chỗ vi thần.” Ôn Nhược Thần buông chung trà, nhìn Tô Lê cười rạng rỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play