Liễu Nhi dập đầu mấy cái, “Nô tỳ nhận tội… Không còn lời nào để nói.”
Tô Lê nhìn tiểu nha đầu quỳ trên mặt đất, thở dài. Cô cảm thấy có chút hụt hẫng nhưng lại không cảm thấy Liễu Nhi xứng đáng được đồng tình. Vô luận nàng là bị mua chuộc hay là bị hiếp bức, quyết định cuối cùng vẫn chính là bản thân nàng.
Dù nguyên chủ có sai ngàn lần vạn lần, cũng không nên bị nhục nhã như thế, thậm chí chết đi.
Vì vậy, đồng lõa như Liễu Nhi không hề đáng để cô thương hại.
“Trục xuất nàng ta ra khỏi hoàng cung.” Tô Lê vẫy vẫy tay, lập tức có hai thị vệ lôi Liễu Nhi đi xuống.
Chính điện lúc này chỉ còn lại hai người Tô Lê và Cẩn Nhi. Cẩn Nhi khó hiểu hỏi: “Công chúa, vì sao không nghiêm hình bức cung Liễu Nhi để nàng ta khai ra kẻ chủ mưu đứng sau lưng ra vậy?”
Tô Lê nhếch khóe miệng, “Không cần, nói ra thì sao chứ? Lời tiểu nha đầu đó nói cũng không đáng tin tưởng.” Cô cầm lấy cây trâm tinh xảo trong hộp gỗ đưa cho Cẩn Nhi, “Cây trâm này không tồi, ngươi cài hẳn là đẹp lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT