“Ông nội.” Tô Lê lạnh lùng ngắt lời, “Cháu đối với nhà họ Hạ, đối với ông tuy không có cảm tình gì, nhưng ông đã ra nông nỗi này rồi, không cần lo chuyện hôn nhân của cháu đâu.”
“Không…… Đây là chuyện ông đã hứa với mẹ cháu ……” Ông cụ Hạ hơi sốt ruột.
“Cháu tin tưởng mẹ cháu hy vọng cháu tìm được một người thật sự yêu thương cháu mà kết hôn, chứ không phải phụng cái gì lệnh của cha mẹ lời người mai mối mà lấy bừa. Huống hồ, hiện giờ ông đang bệnh nặng, cháu cũng không có tâm tư bàn chuyện cưới hỏi, …… Nếu ông bất hạnh ra đi…… cháu gái cũng nguyện ý giữ đạo hiếu ba năm.” Tô Lê hơi mỉm cười, giọng điệu chân thành khiến ông cụ Hạ cảm thấy tuyệt vọng.
“Giữ đạo hiếu ba năm…… Ha hả…… Nhan Nhan, có phải cháu đã biết cái gì rồi không?” Ông cụ Hạ đột nhiên hỏi.
“Biết cái gì?” Tô Lê nghi hoặc, “Ý ông là di chúc mẹ cháu sao? Chuyện này í à, cháu biết từ lâu rồi.”
“Mày, quả nhiên mày biết……” Ánh mắt ông cụ Hạ lập loè không cam lòng.
“Đương nhiên biết, đồ mẹ cháu để lại, cháu gái nhất định sẽ bảo quản cẩn thận, ông không nên nhọc lòng.” Tô Lê đứng dậy, nhìn ông cụ trên giường gần đất xa trời, trong lòng không có một tia gợn sóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play