Sau khi xem lại hiện trường hai lần, Tô Lê phát hiện trạng thái của Bạch Cảnh Thần đã được điều chỉnh đến mức tốt nhất, trong lòng không khỏi khen ngợi, người này thật sự sinh ra để làm diễn viên.
Tô Lê đã làm việc trong giới giải trí được bảy tám năm, mặc dù danh hiệu nên có đều có, thành tựu nên đạt đều đạt, nhưng so với Bạch Cảnh Trần, cô có vẻ kém hơn một chút.
Cô có tài năng cũng có cố gắng nhưng lại là một người quá khác biệt. Sự khác biệt này là khác biệt trong diễn xuất. Cô thường xuyên có những sáng tạo đột ngột. Vấn đề này cũng khiến vô số đạo diễn phải đau đầu.
Mọi chuyện sau này khá hơn một chút khi cô trở nên nổi tiếng. Với địa vị của mình lúc đó, những người đóng cùng với cô đều không phải loại kém cỏi, có thể tiếp được mỗi khi cô bất ngờ phát huy. Tuy nhiên, những năm mới vào nghề, cô luôn bị đạo diễn mắng mỏ và bạn diễn khinh miệt vì cái thói này.
Bạch Cảnh Trần không giống. Hắn là diễn viên thiên phú, chỉ cần xem kịch bản là có thể hình dung ra nhân vật mình sắm vai, không bao giờ sai sót và luôn diễn ra linh hồn của nhân vật.
Có thể bạn sẽ nói rằng “sáng tạo” tốt hơn nhiều so với sự “cứng nhắc” như vậy. Nhưng sự thật chứng minh, khi bạn diễn không theo kịp với sự “sáng tạo” của bạn thì cảnh quay sẽ chỉ trở nên tồi tệ hơn mà thôi.
Một cảnh phim dài rốt cuộc quay xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT