“Mạc Quyết?” Thấy hắn không nói lời nào, Tô Lê duỗi tay chọc chọc mặt hắn.
“Tô Tô, xin lỗi……” Mạc Quyết nắm lấy tay cô hôn một cái, “Là anh suy xét không đủ chu toàn. Cả năm hầu hết thời gian anh đều ở quân doanh, không thể thường xuyên ở bên em…… Như vậy, em còn nguyện ý gả cho anh không?”
Tô Lê ngước mắt nhìn hắn, bỗng nhiên hé môi cười, “Không sao hết. Đến lúc đó, em có thể thường xuyên trở lại đây chứ?”
“Đương nhiên có thể. Anh cũng không yên tâm để em ở trong nhà buồn bã.” Mạc Quyết nghe cô hỏi như vậy, nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần cô không đào hôn là được rồi. Lỡ như cô học theo Mộc Sanh trốn đi, chắc mình khóc chết mất.
“Thật ra, em còn muốn thường xuyên ra ngoài chơi một chút, có thể chứ?” Tô Lê hỏi.
“Không cần cẩn thận như vậy.” Mạc Quyết duỗi tay ôm cô ra khỏi hồ nước, sau đó hắn ngồi xuống mép hồ, “Sau này, em muốn làm cái gì cũng đều được hết.”
“Thật ư?” Tô Lê ngồi trên đùi hắn, thả đuôi cá trong nước, nghe vậy vui vẻ đến mức đong đưa chiếc đuôi trên mặt nước, bọt bắn tung tóe lên cả hai người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play