Tô Lê thành thạo ngồi lên xe nhân ngư thay cho đi bộ. Loại xe này được chế tạo đặc biệt dành cho nhân ngư. Nó tương tự như xe lăn trong xã hội hiện đại, nhưng tiện lợi hơn.
Lớp váy mỏng dài giúp che khuất đuôi cá rất thần kỳ. Nó khô ngay sau khi tiếp xúc với nước, và mặc dù trông rất mỏng nhưng lại không hề bị nhìn xuyên thấu.
Trên khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười rạng rỡ. Nguyên chủ Mộc Tô vốn là một cô gái rất lạc quan trước khi kết hôn. Cô yêu cuộc sống và khao khát một gia đình hạnh phúc nhưng sau đó mộng đẹp tan vỡ.
Nghĩ tới tên đầu sỏ gây tội tương lai sắp xuất hiện, trong mắt Tô Lê có thâm ý. Mong là gã Mạc đô đốc chết bầm kia bỏ thái độ khinh thường nhân ngư, nếu không cô sẽ quất đuôi cá vào mặt hắn cho biết thế nào là lễ độ.
“Hứa tiến sĩ, đô đốc đến rồi sao?” Tô Lê quay đầu lại hỏi Hứa Thời đang giúp cô đẩy xe, đôi mắt long lanh có vài phần ngưỡng mộ.
Ban nãy, Hứa Thời kể cho cô những chiến tích vĩ đại của Mạc Đô đốc. Tô Lê nghe xong thì giống như một thiếu nữ ngây thơ bị anh hùng mê hoặc, trên mặt thoáng ửng hồng, ánh mắt tràn đầy chờ mong.
“Đã tới rồi, hiện tại ngài ấy đang ở cùng với nhóm người tiến sĩ Chu.” Hứa Thời nhẹ nhàng đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT