Không biết nguyên cớ vì sao, nhìn vết thương trên vai Tô Lê, trong lòng Ngôn Quân Mặc có chút bực bội không yên. Nếu lúc này bảo hắn giết cô, e rằng hắn không hạ thủ được.
Bởi vì cảm giác kỳ dị bất thình lình xuất hiện, môi hắn không khỏi mím chặt, sắc mặt càng thêm lạnh lùng.
Tô Lê nhìn thấy hắn như vậy, trong lòng lại có chút nghẹn ngào…… Rõ ràng, em chỉ liếc mắt một cái là nhận ra anh, vì sao anh lại không?
Tuy trong lòng sóng to gió lớn, vẻ mặt Tô Lê vẫn mang biểu tình của yêu nữ Ma giáo, trong mắt loáng thoáng ý cười nguy hiểm, vừa quyến rũ vừa đáng sợ.
“Đường trong thiên hạ mạnh ai nấy đi, miếu hoang này ta không thể tới à? Người chính đạo các ngươi còn kiêu căng, ngạo mạn hơn so với người Ma giáo bọn ta nữa.”
Nhìn khóe miệng cô nhếch lên cười châm chọc, Ngôn Quân Mặc có chút không thoải mái. Hắn nhớ vẻ mặt uất ức đáng thương ban ngày nàng nhìn mình, có lẽ nàng cũng không phải kẻ thích lạm sát kẻ vô tội. Có khi nào là trước kia hiểu lầm nàng không? Hình như hắn hơi hơi hối hận.
Tuy Ma giáo là tà đạo, nhưng mấy năm nay cũng chưa thật sự làm ác, những chuyện về Hoa Ngọc Vãn đa phần là miệng truyền miệng, bên trong thêm mắm dặm muối bao nhiêu e rằng khó mà nói rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play