Ba người Lăng Tử Nhi bị tình huống trước mắt dọa sợ trắng mặt.
“Mau mang sư muội đi!” Lăng Tử Nhi cúi xuống đỡ sư muội ngã xuống đất không dậy nổi lên, sau đó nhìn sang Tô Lê đang nghiêng người dựa vào thân cột sơn đỏ, “Hoa Ngọc Vãn, ba sư tỷ muội bọn ta tuy nói chuyện có điều đắc tội, nhưng ngươi một lời không hợp liền ra tay đánh giết, thật sự quá đáng. Hôm nay, vì ưu tiên chữa thương cho sư muội ta nên tha ngươi lần này. Ngày khác, chắc chắn trả lại gấp mười lần!”
Tô Lê phất tay, một roi quất ngay trên cửa kèm theo nội lực hất lui đám người Lăng Tử Nhi ra, “Nghe nói người chính đạo tuy miệng đầy nhân nghĩa, kỳ thật đều là hạng người hoa ngôn xảo lưỡi, tiểu nữ tử hôm nay cũng coi như là được mở mang tầm mắt. Nếu các ngươi muốn ngày khác trả đũa….Hưm, hôm nay, sao ta có thể để các ngươi rời đi? Không bằng toàn bộ đều giết sạch sẽ!”
“Ngươi đừng khinh người quá đáng!” Bấy giờ, Lăng Tử Nhi cũng có chút nóng nảy, những lời nàng nói vốn dĩ chỉ là vì kéo Tô Lê xuống nước, lại không ngờ ả yêu nữ này không ra bài theo lẽ thường.
Nếu Tô Lê biết suy nghĩ của nàng, e rằng sẽ cười bể bụng.
Cái gì là lẽ thường, nhổ cỏ tận gốc mới là lẽ thường. Có người bình thường nào thả kẻ địch rời đi sau đó chờ bọn họ tìm người giúp sức tới báo thù mình không? Đây không phải là chết vì ngu à?- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
“Khinh người quá đáng? Chẳng lẽ không phải các ngươi đến gây chuyện với ta trước sao?” Tô Lê thấy dị vì bộ mặt vô liêm sỉ của các nàng, “Muốn cướp phòng của ta cũng thôi đi, nữ nhân này còn muốn giết ta, các ngươi cảm thấy, người Ma giáo bọn ta đều là thánh mẫu sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT